chiêm nghiệm thời gian

16/03/202410:25:00(Xem: 775)
John Martono
Tranh John Martono.



kiêu hãnh những lằn roi

ma thuật quyến rũ ánh sáng

siêu vi những hạt bụi kết cấu hoa văn

hơi thở khẽ ẩn tàng trong vô thức lãng quên

 

âm bản hồi ức hiện kết nối tâm thức

những tưởng thời gian là khoảng rỗng trắng

 

vẽ nguệch ngoạc tiếng gõ cửa ký ức

em khóc rờn xanh nhú mầm nụ hôn ảo giác

nồng nàn thơm đo chiều kích đoản khúc phim tình yêu

cơn mơ khói mọc tua tủa chân lả lơi bò chậm qua ánh nhìn

 

hỗn mang những thực thể tạm thời

lặng nghe bầu trời vang lời phán xét niềm tin

 

những vết hằn thời gian vi diệu

lấp lánh giai điệu vô thanh xoay vòng trục hiện thân

nghiêm cẩn tôi suy gẫm sự tồn tại hay sẽ biến mất

 

*

 

chợt biết ý tưởng vượt thoát

 

đáy vực tàn tro ảo hình

mộng mị môi hôn hình thôi miên lửa

bóng bay theo sóng âm buồn

tìm thấy gì trong tịch diệt?

 

tầng cao nắng vỡ nhìn sững mặt trời

tím bầm từng giọt thời gian

những hạt bụi đi, về hát lời cứu rỗi

 

bốn bề khói mây đen ám

sấm rền chớp nhoáng gọi tên

loài người dật dờ hú vang cõi trú

trôi giạt về phía bình minh xa

 

ngậm ngùi gió hỏi đỉnh trời

lá vàng tàn hơi ngửa mặt

rừng xưa uẩn khúc mở cửa phục sinh

âm dương xương trắng hiện hình

 

lửa ma trơi luồn xuyên mạch máu

ngửa cổ rượu ngọt tiếng cười u mê

chữ kinh nhảy múa khỏa thân trần trụi

 

nhìn từng hạt tràng lăn trên giấy bạc

khắp cùng vang tiếng nguyện cầu

ý tưởng vượt thoát chối bỏ niềm đau

 

– khaly chàm

tpsaigon 2024

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mắt tháng Tư không còn hạt lệ. Mắt tháng Tư chiêu niệm màu cờ. Mắt tháng Tư chập chờn bia mộ hồn tử sĩ từ cổ kim thao thức. / Mắt tháng Tư rưng màu huyết phượng. Mắt tháng Tư ngào cơn huyết biển. Thân giạt cỏ bồng hồn khua nước bao lâu rồi thủy mộ. / Trái tim người đi rơi dần từng mảnh, buồng ngực khô nhớ gió phương nam máu đỗ quyên khắc khoải quê nhà. / Mắt tháng Tư nở bông hoa trên cành hy vọng mỗi đóa hoa như một giọt nước mắt hồng rơi xuống trái tim tôi. / Mắt tháng Tư dẫu ngàn năm vô tự, mảnh lao đao lịch sử. Lật từng chương… / Giấy mực đời chép ra, ví thiếu. / Lấy da này viết để tạ nhau…
tháng tư đưa tay nhặt / vỡ nát của ngày xưa / còn đây, chồng sách cũ / những quả chín trái mùa / còn đây, chiều gió nổi / những ngôi mộ rạp mình / bia gỗ nào run rẩy / hồn linh nào tủi thân / chiến trường lâu đã nguội / hơi sắt và hơi đồng / mấy chục mùa hoa rụng / hư không tìm hư không
Tập “Thơ Khánh Trường” ra đời chỉ để “Vui thôi mà”, gồm ba phần: Phần 1: Ngẫu Hứng. Phần 2: Mai Anh Về Miền Trung & Những Bài Thơ Khác; và Phần 3: Khổ Lụy. Ngẫu Hứng là phần tôi thích nhất, tập hợp những bài thơ ngắn “bất chợt nẩy ra trong đầu”. Thơ được viết tự nhiên, không màu mè, không cơ bắp, không gồng, không làm dáng. Là phần mở đầu, Ngẫu Hứng cũng là phần tách riêng khỏi tập thơ, ở một vùng đất cao hơn, trên một khí hậu tươi mát, có nhịp sống tâm linh riêng. Trong khuôn khổ bài này xin chỉ đọc phần “Ngẫu Hứng”.
Ta. Ngồi một mình / Trên nóc nhà / Buổi sáng / Trước ngày bỏ đi / Khói thuốc tan trong mây/ Rượu. / Đổ đầy máng xối...
thầm thì mấy câu không nghe rõ / rồi tan theo con đường dọc hàng cây bạch quả / màu xanh nồng nàn / thành phố trú lạnh nhìn về hoang vu / lủi thủi những người đàn bà trong góc tối...
tháng này chợt ho khan tưởng chừng vỡ ngực / lê từng bước ngả nghiêng / đầu óc chấp chới trong cõi lặng / đâu đây nghe từ tận cùng xa vắng / lũ đười ươi cười buốt não thắt tim...