chiêm nghiệm thời gian

16/03/202410:25:00(Xem: 829)
John Martono
Tranh John Martono.



kiêu hãnh những lằn roi

ma thuật quyến rũ ánh sáng

siêu vi những hạt bụi kết cấu hoa văn

hơi thở khẽ ẩn tàng trong vô thức lãng quên

 

âm bản hồi ức hiện kết nối tâm thức

những tưởng thời gian là khoảng rỗng trắng

 

vẽ nguệch ngoạc tiếng gõ cửa ký ức

em khóc rờn xanh nhú mầm nụ hôn ảo giác

nồng nàn thơm đo chiều kích đoản khúc phim tình yêu

cơn mơ khói mọc tua tủa chân lả lơi bò chậm qua ánh nhìn

 

hỗn mang những thực thể tạm thời

lặng nghe bầu trời vang lời phán xét niềm tin

 

những vết hằn thời gian vi diệu

lấp lánh giai điệu vô thanh xoay vòng trục hiện thân

nghiêm cẩn tôi suy gẫm sự tồn tại hay sẽ biến mất

 

*

 

chợt biết ý tưởng vượt thoát

 

đáy vực tàn tro ảo hình

mộng mị môi hôn hình thôi miên lửa

bóng bay theo sóng âm buồn

tìm thấy gì trong tịch diệt?

 

tầng cao nắng vỡ nhìn sững mặt trời

tím bầm từng giọt thời gian

những hạt bụi đi, về hát lời cứu rỗi

 

bốn bề khói mây đen ám

sấm rền chớp nhoáng gọi tên

loài người dật dờ hú vang cõi trú

trôi giạt về phía bình minh xa

 

ngậm ngùi gió hỏi đỉnh trời

lá vàng tàn hơi ngửa mặt

rừng xưa uẩn khúc mở cửa phục sinh

âm dương xương trắng hiện hình

 

lửa ma trơi luồn xuyên mạch máu

ngửa cổ rượu ngọt tiếng cười u mê

chữ kinh nhảy múa khỏa thân trần trụi

 

nhìn từng hạt tràng lăn trên giấy bạc

khắp cùng vang tiếng nguyện cầu

ý tưởng vượt thoát chối bỏ niềm đau

 

– khaly chàm

tpsaigon 2024

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Jinglebells… Jinglebells… Thuở xa xa ấy, Bên em… cùng quỳ...
Ký ức nhành nhành và trơn tuột / Sương đọng trên gai lá mắc võng / Khúc đời người rạn vỡ chuông ngân / Chuỗi mây bay cùng tình phơi phóng...
Lặng im / Tản thơ vi sinh / Trơ trọi nằm / Giữa dòng thời gian...
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Trần Hạ Vi...
tuyến lệ bây giờ | rừng cây đêm quên thở | con suối nằm im trong vách đá | cho đau thương chiến tranh | cho khốn cùng bên cạnh xa hoa | vài giọt hiếm hoi
Thơ của Trần Hoàng Vy, Hoàng Xuân Sơn, San Phi.
một chút lãng mạn / một chút mộng mơ / một chút buồn rầu / vơ vẩn / không đâu...
Ba thi khúc của nhà thơ Hoàng Xuân Sơn...
Con cúi đầu kính lễ Ân Sư, Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ (1945-2023) mang theo kho tàng trí tuệ vô tận, lòng từ bi vô biên và hùng lực vô úy đã hiện thân vào thế giới này. Từ gia tộc Phạm thế mà chủng tánh Bồ-đề đã ăn sâu trong lòng đất khô cằn nơi miền Trung nước Việt, Thầy lớn lên trong chốn Già-lam tịnh địa. Nhờ thiện căn túc thế nhiều đời, Thầy được thế phát xuất gia nhập đạo từ thuở ấu thời theo bước chân siêu tuyệt của Như Lai, “đến mà không đến, đi mà không đi.”(1) “Ba cõi bất an như nhà lửa,”(2) đất nước chìm trong chiến cuộc điêu linh, Thầy không tiêu phí tuổi thanh xuân chỉ một lòng miệt mài kinh sử. Tri thức thường nghiệm thế gian không cản nổi chí cầu trí tuệ siêu việt của người Tăng sĩ trẻ cưu mang cốt cách xuất trần thượng sĩ.
Đó là tựa đề một bài viết của nhà thơ Phan Tấn Hải, và đây là kết của bài: “Chữ nghĩa không vô ích. Chúng ta trong cõi này hãy rủ nhau làm thơ, đọc thơ, ngâm thơ, in thơ, hát thơ… Nếu chúng ta không đủ sức nương vào thơ để ngộ nhập tri kiến Phật, và nếu chúng ta cũng không có đủ sức mạnh của hát thơ để chữa sản nạn như thời Vua Hùng Vương, ít nhất thơ cũng giúp chúng ta giảm được những đau đớn của trần gian này, kể cả khi buộc phải nghe tới bốn dòng thơ ly biệt tương tự của Cha Rồng và Mẹ Tiên thời lập quốc dân tộc Việt Nam (Ta là giống Rồng / Mình là giống Tiên / Thủy thổ khắc nhau / Không ở cùng được.) Nàng thơ ơi, hãy cứu lấy trần gian này. Hãy biến tất cả những trận mưa bom trên trần gian này thành các trận mưa thơ…” (Phan Tấn Hải, Thơ sẽ chữa lành thế giới