Hôm nay,  

Quan Hệ Hoa Kỳ–Iran: Bảy Thập Niên Biến Động

27/06/202500:00:00(Xem: 443)

Hoa ky iran
Quan hệ giữa Hoa Kỳ và Iran từng một thời gắn bó mật thiết, nhưng kể từ cuộc Cách Mạng Hồi Giáo năm 1979, hai quốc gia đã liên tục rơi vào vòng xoáy đối đầu – từ các vụ đảo chính, khủng hoảng con tin cho đến chiến tranh ủy nhiệm và xung đột về vấn đề hạt nhân. (Nguồn: Chụp lại từ YouTube)
 
LTS: Trong hơn bảy mươi năm qua, quan hệ giữa Hoa Kỳ và Iran đã trải qua nhiều bước ngoặt – từ một liên minh chiến lược thời Chiến tranh Lạnh, đến một trong những nước đối đầu gay gắt và kéo dài nhất của thời đại hậu thuộc địa. Bản tóm lược dưới đây ghi lại những cột mốc chính từ năm 1953 đến 2025, nhằm cung cấp một cái nhìn toàn diện về diễn biến phức tạp của quan hệ Hoa Kỳ–Iran trong bối cảnh biến động địa chính trị toàn cầu.

1953 – (19/8) – Đảo chính CIA hậu thuẫn:

Hoa Kỳ và Anh hỗ trợ đảo chính lật đổ Thủ tướng Mossadeq, sau khi ông quốc hữu hóa Công ty Dầu Anh–Ba Tư. Quốc vương Pahlavi thân phương Tây trở lại nắm quyền, tồn tại nhờ hậu thuẫn của Washington cho đến 1979.

1954 – (29/8)– Thỏa thuận dầu mỏ:

Dưới áp lực Hoa Kỳ và Anh, Pahlavi ký Thỏa thuận Liên danh trao 40% quyền khai thác dầu cho các công ty phương Tây trong 25 năm.

1957 – (5/3) – Hợp tác nguyên tử:

Theo chương trình “Nguyên tử vì Hòa bình,” Hoa Kỳ hỗ trợ Iran xây dựng chương trình hạt nhân dân sự, cung cấp lò phản ứng và uranium. Quan hệ này chấm dứt sau Cách Mạng 1979.

1960 – (14/9) – Iran đồng sáng lập OPEC:

Cùng Iraq, Kuwait, Ả Rập Saudi và Venezuela, Iran lập OPEC nhằm đối trọng các công ty dầu phương Tây, trở thành đồng minh chiến lược của Mỹ.

1972 – Tháng Năm, Nixon đến Tehran:

Nixon cam kết hỗ trợ quân sự “trắng” cho Iran để đối phó Iraq. Sau khủng hoảng dầu Ả Rập 1973, Iran thu lợi lớn và gia tăng mua sắm vũ khí, gây lo ngại trong nội bộ Mỹ.

1979 - Cách Mạng Hồi Giáo:

Pahlavi bị lật đổ, sang Mỹ trị bệnh. Giáo chủ Khomeini trở về từ lưu vong, lập nhà nước thần quyền chống phương Tây, tuyên bố xuất cảng cách mạng. Hezbollah ra đời năm 1985, trung thành với Khomeini.

1979–1981 - Khủng hoảng con tin:

Sinh viên Iran chiếm ĐSQ Mỹ, bắt 52 con tin trong 444 ngày, đòi dẫn độ Pahlavi. Mỹ cắt quan hệ, phong tỏa tài sản, trừng phạt dầu. Con tin được thả sau khi Reagan nhậm chức, theo Hiệp định Algiers.

1980–1988  - Chiến tranh Iran–Iraq:

Chiến tranh kéo dài 8 năm, gây hơn 1 triệu tử vong. Mỹ ngầm hỗ trợ Iraq dù biết họ dùng vũ khí hóa học.

1983 – (23/10/)  Đánh bom ở Beirut:

241 lính Mỹ chết trong vụ xe bom. Hezbollah bị cáo buộc. Sự kiện khiến Mỹ rút quân khỏi Lebanon và liệt Iran là quốc gia tài trợ khủng bố (1984).

1985 - Bê bối Iran-Contra:

Chính quyền Reagan bí mật bán vũ khí cho Iran đổi lấy con tin ở Lebanon. Số tiền thu được dùng tài trợ phe nổi dậy Nicaragua. Reagan phải nhận trách nhiệm.

1988 – (18/4) – Chiến dịch Praying Mantis:

Mỹ tấn công giàn khoan và tàu Iran sau khi tàu chiến trúng thủy lôi. Tháng 7, Mỹ bắn nhầm máy bay dân sự Iran, 290 người chết.

1991 - Chiến tranh vùng Vịnh:

Mỹ dẫn đầu liên minh đánh bật Iraq khỏi Kuwait. Iran trung lập nhưng bị nghi tìm cách thế chân Iraq. Dân Iraq chịu khốn cùng vì cấm vận và tham nhũng trong chương trình “Dầu đổi Lương Thực.”

1992–1996 - Tăng cường trừng phạt:

Mỹ thông qua loạt đạo luật cấm xuất khẩu vật liệu quân dụng, cấm vận dầu khí, và cấm các công ty nước ngoài đầu tư vào ngành năng lượng Iran.

1998–2000 - Hòa hoãn ngắn:

Ngoại trưởng Albright gặp Thứ trưởng Iran tại LHQ, thừa nhận vai trò Mỹ trong đảo chính 1953 nhưng không xin lỗi. Một số trừng phạt được gỡ.

2001 – (5/12) – Thỏa ước Bonn:

Sau vụ 11/9, Iran hợp tác với Mỹ chống Taliban và cùng tái thiết Afghanistan.

2002 (29/1) – “Trục Ma Quỷ”:

Tổng thống Bush gọi Iran là một phần “Trục Ma Quỷ.” Iran ngừng đối thoại, cáo buộc Mỹ đạo đức giả.

2003 – (20/3) – Mỹ đánh Iraq:

Iran hậu thuẫn dân quân Shiite tấn công lực lượng Mỹ. Báo cáo quân đội Mỹ năm 2019 kết luận: Iran là bên thắng cuộc.

2006 (8/5) – Thư Ahmadinejad gửi Bush:

Iran muốn đàm phán nhưng không đạt kết quả. Mỹ thông qua Đạo luật Iran Freedom Support Act, tài trợ xã hội dân sự Iran.

2007 – (25/9) – Căng thẳng tại LHQ:

Ahmadinejad tuyên bố Iran sẽ tiếp tục làm giàu uranium, gọi Israel là “chính quyền bất hợp pháp.” Báo cáo Mỹ xác nhận Iran đã dừng chương trình vũ khí từ 2003.

2013 (24/11) – Thỏa thuận tạm thời:

Obama và Rouhani nối lại đối thoại. Iran đồng ý giới hạn chương trình hạt nhân để được gỡ một phần cấm vận.

2015 (14/7)  – Ký Hiệp Ước JCPOA

Iran đồng ý hạn chế phát triển uranium trong 15 năm, mở đường cho thanh tra quốc tế. Đổi lại, được gỡ cấm vận. Nhiều nước ủng hộ, nhưng phe Cộng Hòa, Israel, Saudi phản đối.

2018 (8/5) – Trump rút khỏi JCPOA:

Trump tuyên bố rút, tái áp đặt cấm vận “áp lực tối đa.” Iran tăng làm giàu uranium, đối đầu leo thang.

2019 (15/4) – IRGC bị liệt khủng bố:

Lần đầu Mỹ liệt một cơ quan quân sự nước ngoài là Tổ Chức Khủng Bố Nước Ngoài (FTO). Iran coi đó là bằng chứng IRGC được kính nể.

5/10: Tàu dầu bị phá hoại. Iran bị quy trách nhiệm. Mỹ điều quân, Iran bắn hạ drone Mỹ. Washington tìm cách bắt giữ tàu Iran gần Gibraltar.


2019 (14/9)– Tấn công Saudi Aramco:

Drone đánh vào mỏ dầu lớn thứ hai của Saudi, làm sản lượng sụt giảm. Houthi nhận trách nhiệm, nhưng Mỹ và Saudi đổ lỗi Iran. Mỹ điều quân đến hỗ trợ phòng thủ.

Ngày 31 tháng 12, lực lượng thân Iran tấn công ĐSQ Mỹ ở Baghdad sau vụ không kích. Trump cảnh báo Iran sẽ phải trả giá nếu có thương vong.

2020 – (3/1) – Giết Tướng Soleimani:

Mỹ không kích Baghdad, giết Soleimani – nhân vật quyền lực số hai Iran. Tehran trả đũa bằng phi đạn và vô tình bắn rơi máy bay Ukraine.

Ngày 22 tháng 4, Iran phóng vệ tinh đầu tiên. Mỹ tìm cách tái áp đặt trừng phạt qua LHQ, nhưng bị Nga và các nước phản đối.

Tháng 5 năm 2020, Iran bất chấp cấm vận, gửi dầu đến Venezuela. Mỹ trừng phạt năm thuyền trưởng Iran. Sau đó, Mỹ không gia hạn được lệnh cấm vận vũ khí. Thất bại trong cơ chế “snapback,” đơn phương tiếp tục trừng phạt.

Cuối năm 2020, vào cuối nhiệm kỳ, Trump ban hành loạt trừng phạt mới nhắm vào dầu khí, tài chánh, tổ chức từ thiện, và giới lãnh đạo Iran. Trong khi đó, sau vụ ám sát Fakhrizadeh, Iran nâng mức phát triển uranium lên 20%, dọa trục xuất thanh tra IAEA nếu không được gỡ cấm vận.

2021– Đàm phán JCPOA tái khởi động:

Tháng Tư: Các bên họp tại Vienna nhưng không tiến triển. Iran tăng lượng uranium đến 60%, đổ lỗi Israel phá hoại cơ sở Natanz.

Tháng Sáu: Tổng thống Raisi đắc cử, từng bị Mỹ trừng phạt. Đàm phán bị hoãn, sau nối lại với lập trường cứng rắn. Iran tiếp tục tăng tốc chương trình hạt nhân.
 
2022 - Đàm phán hạt nhân đình trệ

Tháng 3: Hoa Kỳ cùng Bahrain, Ai Cập, Israel, Morocco và UAE lập Diễn đàn Negev để hợp tác khu vực, đặc biệt nhằm kiềm chế Iran. Cùng lúc, Mỹ triệu tập họp kín với các sĩ quan quân đội Trung Đông để đối phó hệ thống drone và phi đạn của Tehran.

Tháng 3 – 7: Đàm phán hạt nhân gián đoạn vì chiến sự Ukraine, không đạt tiến triển. Mỹ cảnh báo Iran đã tích trữ đủ uranium cho một quả bom nguyên tử, dù chưa thể chế tạo hoàn chỉnh. Trong chuyến thăm Israel, Biden tuyên bố sẽ huy động “mọi nguồn lực” để ngăn Iran sở hữu vũ khí hạt nhân.

Tháng 9 – 10: Biểu tình do phụ nữ lãnh đạo bùng nổ tại Iran, công khai chống Khamenei. Chính quyền đàn áp dữ dội, hơn 200 người thiệt mạng, 12.500 người bị bắt. Mỹ trừng phạt các tổ chức liên quan đàn áp và miễn trừ một số lệnh cấm để người dân Iran truy cập Internet. Đàm phán hạt nhân bị hoãn vô thời hạn, giữa lúc Iran bị cáo buộc tiếp tế drone cho Nga.


2023: Trao đổi tù nhân, Hamas tấn công

Tháng 9: Mỹ cho giải ngân 6 tỷ USD Iran bị đóng băng ở Nam Hàn để đổi lấy 5 tù nhân Mỹ gốc Iran. Cộng Hòa chỉ trích thỏa thuận là nhượng bộ. Chính quyền Biden khẳng định tiền chỉ dùng cho mục đích nhân đạo. Hai bên được cho đang đàm phán không chính thức về hạn chế hạt nhân, chưa bên nào xác nhận.

Tháng 10: Hamas tấn công Israel, hơn 1.300 người chết, nhiều con tin bị bắt. Dù không có bằng chứng Iran chỉ đạo, tình báo cho rằng Tehran đã huấn luyện và cung cấp vũ khí từ trước. Mỹ và Qatar phong tỏa khoản viện trợ 6 tỷ USD.


2024

Iran cùng Hezbollah và Houthi mở rộng mặt trận chống Israel, lần đầu trực tiếp tấn công từ tháng 4 sau khi cơ sở tại Syria bị Israel không kích. Đến tháng 10, Iran phóng phi đạn và drone sau khi lãnh đạo Hamas, Hezbollah bị ám sát. Israel phản công quy mô lớn, nhắm vào hệ thống phòng thủ và cơ sở sản xuất phi đạn. Mỹ sát cánh cùng Israel cả về quân sự lẫn tình báo.


2025 - Iran – Israel: Trung Đông bùng lửa

Tháng 4: Sau 7 năm gián đoạn, Mỹ–Iran nối lại đàm phán. Đặc sứ Steve Witkoff gặp Ngoại trưởng Iran Araghchi. Iran sẵn sàng thương lượng thỏa thuận mới. Mỹ đề nghị giới hạn hoặc ngừng làm giàu uranium, trong khi Iran khẳng định chương trình là hòa bình. Mục tiêu: gỡ cấm vận đổi lấy hạn chế hạt nhân.

21/6: Sau khi đàm phán bế tắc và Israel tấn công phủ đầu, Trump ra lệnh không kích 3 cơ sở hạt nhân chủ chốt của Iran (Fordow, Natanz, Isfahan) bằng oanh tạc cơ B-2 và phi đạn Tomahawk. Trump gọi đây là “chiến thắng vang dội.” Ngũ Giác Đài xác nhận thiệt hại nghiêm trọng; Iran thề trả đũa. Đây là lần đầu Mỹ trực tiếp không kích lãnh thổ Iran, cũng là lần đầu bom xuyên hầm”boongke” được sử dụng trong thực chiến.

23/6: Trump tuyên bố Iran-Israel thỏa hiệp ngừng bắn.

Sau bảy thập niên trồi sụt giữa hợp tác và đối đầu, quan hệ Hoa Kỳ – Iran giờ đây đã bước vào giai đoạn nguy hiểm nhất kể từ 1979: lần đầu tiên Hoa Kỳ không kích trực tiếp lãnh thổ Iran, Tehran tuyên bố sẽ đáp trả mạnh mẽ. Trong bối cảnh ngoại giao bế tắc, khu vực bất ổn và chiến tranh hạt nhân quay lại bàn cờ chiến lược, vai trò của những cá nhân cầm quyền – từ Donald Trump ở Bạch Ốc, Ebrahim Raisi tại Tehran, đến Benjamin Netanyahu ở Tel Aviv – sẽ là yếu tố then chốt định hình hướng đi tiếp theo. Nhưng liệu các nhà lãnh đạo ấy đang hành động để giải quyết xung đột, hay chỉ gây thêm rối loạn mà chính họ đã góp phần tạo ra?

Nguyên Hòa biên tập
Nguồn: “A historical timeline of U.S. relations with Iran” được đăng trên trang PBS.org.
 
 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mục tiêu ban đầu khi Tổng thống John F. Kennedy thành lập USAID trong cuộc chiến tranh lạnh với Nga vào năm 1961, nội các của ông không chỉ nhắm đến các viện trợ dân sự và nhân đạo mà còn mang mục đích sâu xa hơn: Đó là sự ổn định và phát triển của các quốc gia khác sẽ bảo vệ cho nền an ninh quốc gia Hoa Kỳ. Mục đích này vẫn không thay đổi sau hơn sáu thập niên hoạt động của USAID, qua nhiều đời tổng thống Mỹ. Bởi lợi ích của nước Mỹ nằm khắp thế giới, những sự giúp đỡ, viện trợ trước mắt mang lại lợi ích chiến lược lâu dài cho nước Mỹ. Các nghiên cứu về USAID cho thấy quyền lực mềm của nước Mỹ do USAID đã mang lại thiện cảm về nước Mỹ, giúp hàng hóa, sản phẩm Mỹ được ưa chuộng tại các thị trường nội địa và gián tiếp giúp cho các tập đoàn Mỹ nhận được các hợp đồng kinh tế to lớn so với các đối thủ. Ngược lại, khi thiện cảm này bị mất đi, hay thậm chí bị ghét bỏ, làn sóng tẩy chay hàng Mỹ là lẽ đương nhiên. Những chương trình giáo dục, huấn nghệ cho trẻ em các nước chiến tranh
Doanh nhân Donald Trump đã khởi xướng trào lưu dân tuý và hai lần thắng cử tổng thống. Ngay khi xuất hiện lần đầu tiên trên chính trường để vận động tranh cử năm 2016, Trump không có tham vọng thu tóm quyền lãnh đạo Đảng Cộng hoà trong ý tưởng thù địch, mặc dù thể hiện nhiều quan điểm chống đối gay gắt. Ngược lại, ngày nay, "chủ thuyết Trump" chế ngự toàn diện mọi sinh hoạt của đất nước. Thực ra, khi nhìn lại hoạt động của Đảng trong thời hiện đại, đây là kết quả của một tiến trình dài nhằm tái định hình chiến lược bảo thủ mà Đảng đã đề ra vào những năm 1960.
Một trong những sắc lệnh hành pháp đầu tiên của Tổng thống Donald Trump là một đòn tấn công trực diện vào nguyên tắc hiến pháp lâu đời về quyền có quốc tịch theo nơi sinh (birthright citizenship). Quyền này được quy định trong Tu Chính Án Thứ 14 của Hiến pháp Hoa Kỳ, ghi rõ rằng bất kỳ ai sinh ra trên lãnh thổ Hoa Kỳ đều đương nhiên trở thành công dân Hoa Kỳ, không phân biệt nguồn gốc hay tình trạng nhập cư của cha mẹ.
Trong hơn một thế kỷ qua, vị trí chiến lược và tài nguyên thiên nhiên phong phú của Greenland đã khiến hòn đảo này trở thành một trong những mục tiêu tham vọng của Hoa Kỳ, đặc biệt là trong thời kỳ Chiến Tranh Lạnh (Cold War). Nhưng các nhà lãnh đạo Greenland vẫn luôn kiên quyết từ chối những lời đề nghị này. Từ kế hoạch mua lại đất đến các cuộc đàm phán thiết lập căn cứ quân sự, Greenland đã trở thành một trong những hòn đảo được săn đón nhất trên thế giới.
Hơn năm thập niên đã trôi qua, tuần này hàng loạt các bài báo dòng chính Hoa Kỳ đã đưa ra nghi vấn Nick Út có thể không phải người chụp tấm ảnh biểu tượng cuộc chiến Việt Nam trên các tờ báo lớn Hoa Kỳ: Washington Post, Los Angeles Times, National Catholic Reporter, CBS News, BBC, Vanity Fair... Câu hỏi được chạy dòng tít lớn trên các báo là liệu Nick Út chụp tấm hình, hay một người khác tên là Nghệ Nguyen đã chụp tấm hình này?
Tết năm nay là Tết Ất Tỵ, người ta đón xuân con rắn rắn bò bò trườn trườn mình trên mặt đất, nó không có chân, nhưng lướt mình trong bụi cây, trong hang ổ ngóc ngách nơi rừng cây rậm rạp, nhất là ở các vùng nhiệt đới um tùm, rắn đang lò mò mang mùa xuân tới… rắn đang mang về mùa xuân Ất Tỵ! Hình ảnh con răn có người yêu thích, quấn quanh cổ, quanh người đi chơi, quảng cáo, bán thuốc sơn đông mãi võ, cũng có người ghét bỏ, rùng mình quay đi.
Nước ta có nhiều ngày Tết. Mỗi Tết có một ý nghĩa riêng, có đôi khi theo thói quen của Trung Hoa ngày xưa. Các lễ Tết gồm có: Tết Nguyên Đán ngày Mồng Một tháng Giêng, Tết Hàn Thực vào ngày 3 tháng 3 , Tết Đoan Ngọ ngày 5 tháng 5, Tết Trung Thu ngày 15 tháng 8 và Tết Song Thập ngày 10 tháng 10.
12:05 giờ đêm, từ buổi tiệc Giáng Sinh ở nhà cô bạn thân ra về, một cảm giác ứa nghẹn bất chợt trào lên. Trong khoảnh khắc, tôi thấy mình tắp xe vào bờ đường xa lộ, rồi không thể tự kiềm chế, từng cơn nấc ào đến, nước mắt ràn rụa, tôi khóc như thể vừa hay tin người thân yêu nhất mới qua đời. Cơn òa vỡ đầu tiên này xảy ra vào một đêm cuối tháng 12, khi tôi ở tuổi 46. Thật ra, nhiều ngày, tháng trước đó, mọi giác quan trong người đã phát ra nhiều tín hiệu cảnh báo về một cơn chấn động kéo theo những hoang mang, những trăn trở về ý nghĩa, lẽ sống… Nhưng bận rộn với việc chứng minh bản thân qua nhiều vai trò, trái tim tôi không có chỗ cho cảm xúc lạ, cái đầu coi thường khái niệm “midlife crisis”.
Từ thời xa xưa, con người đã ngước nhìn bầu trời đêm với sự ngưỡng mộ và tò mò. Những ánh sáng lấp lánh trên nền trời đen thẳm không chỉ đóng vai trò như la bàn và lịch, mà còn là nguồn cảm hứng cho thơ ca và nghệ thuật, cho những câu chuyện về các vị thần. Nhưng vào năm 1925, mối quan hệ của con người và những vì sao đã có một bước ngoặt lịch sử. Một nữ khoa học gia trẻ tuổi đã khám phá ra rằng các ngôi sao không phải là những vật thể giống Địa cầu, mà chủ yếu được cấu tạo từ hydro và heli, hai nguyên tố nhẹ và đơn giản nhất trong vũ trụ. Nữ khoa học gia tài năng này tên là Cecilia Payne, 24 tuổi. Phát hiện mới của bà đã đặt nền móng cho ngành vật lý thiên văn học về thiên thể và thay đổi hiểu biết của chúng ta về vũ trụ.
“Đó là sự thật, đó là sự thật”, tiếng kêu gào trong vụ “nhà thơ hiếp nhà thơ” ở Việt Nam, cơ hồ, cũng là tên của vở kịch It’s True, It’s True, It’s True tại Anh, là tiếng thét gào đau đớn của Artemisia Gentileschi trước tòa, trong vụ “họa sĩ hiếp họa sĩ” tại Ý vào thế kỷ 17. [1] Hai vụ, trên hai vùng đất và ở hai thời kỳ hoàn toàn khác nhau, cách xa hơn bốn thế kỷ, nhưng rất gần nhau ở thế cách xã hội đối xử với những nạn nhân mà, nói gọn, là “văn hóa hiếp dâm”: sau khi bị hãm hiếp về thể chất như một phụ nữ, nạn nhân còn tiếp tục bị hãm hiếp về mặt tinh thần như một công dân hay một thành viên của cộng đồng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.