C U L - D E - S A C | NẮNG. HOA&NÀNG

15/06/202510:33:00(Xem: 351)
1000000579

Tranh: Sandy Cunningham 



C U L - D E - S A C

              [ nhớ bạn ]

Tưởng tượng trong rừng không có cây
Sương lắt lay một màu hoang đãng
Tưởng tượng tôi nghiêm túc lạc bầy
Tìm lối ra mùi hun gỗ cháy

Lần mò bám dây leo mặt đất
Những phiến đá bò đi như sên
Em đừng vội mang trời cuốn chiếu
Những cọng râu còn tín hiệu chìm

Làm sao bãi đất hoang cài chất nổ
Thủy triều lên thủy triều lướt đi
Khi tôi mang được rừng ra biển
Những chiếc thuyền nan mặt gỗ lì

Không hiện thực thế giới người yêu nhau
Một chút gì nhẫn tâm ngu muội
Suối ậm ừ lội ngược qua cầu
Rừng bao che một lời sám hối

Uống đậm đặc chất nhầy bóng tối
Là mở ngõ ra trời thông phong
Dưới đáy túi xách bài thơ cụt
Vũ điệu khô của một cánh đồng

)(
h o à n g x u â n s ơ n
Thứ 6 ngày 6 tháng 6
2025

*

NẮNG. HOA&NÀNG

Ồ. có cây náng thật sao
Người đi bắt nắng thêm vào dấu ă
Hoặc giả cây nàng ra hoa
Lung linh mầu nắng hay là mắt em*

h o à n g x u â n s ơ n

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.
Tôi buộc nỗi cô đơn của mình | vào cánh diều | thả bay lên thật cao | nỗi cô đơn của tôi
Sớm đó, cha xé tờ lịch nào biết nghe nó khóc, mất một ngày nhỏ mọn rồi mất luôn những to tát mai sau, để tiếp tục héo đau mất ngủ. Sớm đó, cha xé tờ lịch cũ, xé luôn thịt xương, đứt máu mủ yêu thương, mẹ từ đó ủ rủ, cha từ đó trong tù treo cổ những niềm vui.
Hết chiến tranh | Chúng ta già hơn hòa bình | À. thì diễn biến nào | Cũng tới hồi lạnh tanh
tháng tư nhìn lại nỗi buồn | vô cớ có khi vô tâm | nhớ lại những bỡn cợt của bạn bè | khi gần khi xa