Cất Giữ Giùm Tôi

15/06/202510:39:00(Xem: 378)

untitled-1961_Charlotte-Posenrnske-(1930-1985)
Hình minh họa: Vô đề 1961, họa sĩ:
Charlotte Posenrnske (1930-1985), nguồn: wikiart.org

 

 

ai giữ giùm tôi

đêm sâu lắng

chập chờn ngọn nến trăm năm

sáp trắng đổ dài

tôi nghe chính mình nhập vai

không chút phấn khích

 

ai cất giùm tôi

cơn mưa thì thầm

bóng tối đòi hỏi thỏa hiệp

đành lòng ngâm tôi trong phiền não

trong hóa chất ăn mòn bộ nhớ

tê dại buồn thiu  ̶ ̶ ̶  như bún thiu cơm thiu

ngó đêm đen dần khép lại

 

mỗi ngày chờ đợi như vẫn luôn chờ đợi  ̶ ̶ ̶ 

ngây ngô đứng ngồi bên lề

chờ đợi cái ngẫu nhiên

chờ đợi cái cố nhiên

bên lửa trời lao xao

lời khấn nguyện âm ỉ

tọng vào chai rượu trống rỗng

 

theo tiếng phong linh trong gió

tôi nghe mình rơi

rất chậm

từ tầng cao chót vót

và rất lâu

vẫn chưa chạm đất 

 

hãy cất giùm tôi

phần thời gian còn lại 

hãy giữ giùm tôi

khoảng trầm lắng êm đềm

ơn đời ơn người

xin trả lại mai sau. 

 

Quảng Tánh Trần Cầm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.
Tôi buộc nỗi cô đơn của mình | vào cánh diều | thả bay lên thật cao | nỗi cô đơn của tôi
Sớm đó, cha xé tờ lịch nào biết nghe nó khóc, mất một ngày nhỏ mọn rồi mất luôn những to tát mai sau, để tiếp tục héo đau mất ngủ. Sớm đó, cha xé tờ lịch cũ, xé luôn thịt xương, đứt máu mủ yêu thương, mẹ từ đó ủ rủ, cha từ đó trong tù treo cổ những niềm vui.
Hết chiến tranh | Chúng ta già hơn hòa bình | À. thì diễn biến nào | Cũng tới hồi lạnh tanh
tháng tư nhìn lại nỗi buồn | vô cớ có khi vô tâm | nhớ lại những bỡn cợt của bạn bè | khi gần khi xa