Hôm nay,  

Một Cổ Thụ Làng Báo VN Vừa Tróc Gốc

15/04/201700:00:00(Xem: 5565)

Bảo Hoàng
(cựu Phóng viên VTX)

Trong thời đại của nền Đệ nhị Cộng hòa Việt Nam, một ngừơì có công canh tân làng báo chí VN, trang bị kiến thức cũng như tinh thần l̀àm báo mới cho ngừơì phóng viên/ký gỉa nhằm đáp ứng vơí tình trạng đất nước thờì bấy giờ, không ai khác hơn l̀à Giáo sư Nguyển ngọc Linh (NNL), ngừơì vừa nhắm mắt, từ bỏ thế gian ở Virginia, Hoa Kỳ, hưởng thọ 88 tuổi.

Không phải l̀à lờì nói qúa đáng khi xưng tụng GS Linh l̀à cây cổ thụ trong làng báo VN thờì bấy giờ, trước năm 1975. Trong lúc tình hình chiến sự VN như dầu sôi lửa bỏng ông đã bỏ công sức vận động để mở ra những lớp dạy về nghề l̀àm báo và du nhập cả ngành báo chí tân tiến của Tây phương vào trong một Phân khoa của các trường Đại học tư ở VN.

Vì vậy, ngay khi trở thành Tổng Giám Đốc cơ quan thông tấn nhà nước, Việt Nam Thông tấn xã (VTX), ông đã quyết định cần đổi mới tình trạng phóng viên của cơ quan lúc bấy giờ vì qúa xô bồ hỗn độn và hầu như rất it nhân sự có được một kiến thức căn bản cũng như trình độ học vấn cần thiết cho nghề víêt báo, làm tin, viết phóng sự, v.v...

Nhưng không chỉ riêng trong nội bộ VNTTX mới như thế mà tình trạng này cũng đang diễn ra trong giới làm báo ở miền Nam thời bấy giờ.

Cũng không phải l̀à một lờì nói qúa đáng nếu như ai còn nhớ lại thờì đó số ký gỉa, phóng viên nhà báo có ăn học đàng hoàng, có kiến thức rộng rãi hầu như đếm không qúa hai bàn tay. Đó l̀à chưa kể đến tư cách của họ, có thể nói rất luộm thuộm, trước khi có sự cải cách nhân sự của GS NNL.

Tệ đến nỗi, trong dân gian đã có câu vè “làm báo nói láo ăn tiền.”

GS NNL đ̃ã hạ quyết tâm mở một lớp đào tạo phóng viên mớí đầu tiên với những ngừơì phải có it nhất căn bản học vấn, tốt nghiệp trung học l̀à Tú Tài toàn phần.

Sau khi thành công vớí lớp phóng viên mớí này, GS Linh đ̃ã du nhập ngành báo chí vào một số phân khoa Đại học cũng như các trường Đại học do ông và Phu nhân đứng ra điều hành.

Vơí cơ quan VTX, tôi có cơ may được pḥuc vụ lần lượt dứơí thờì ba vị TGĐ "kh̉ả kính": Khởỉ thủy l̀à GS Nguyển ngọc Linh, Ông Bưủ Nghi, và Đaị t́á Trần văn Lâm.

Hai vị đầu giờ đây đ̃ã ra ngươì̉ thiên cổ, chỉ còn Đ̣ai tá TVLâm và phu nhân, thì đang sống cuộc đơì hưởng thụ... giang hồ. Giang hồ ở đây theo đúng nghĩa đen, nghĩa l̀à trên sông nước biển hồ, không phải l̀à giơí giang hồ lương sơn bạc....Đó l̀à cuộc sống m̀à hai ông b̀à ưa thích lựa chọn, sống "lang thang" trên các chuyến du thuyền gọi l̀à Cruise hằng năm trời, đi từ bến cảng này qua bến cảng khác, lưu lạc khắp th́ê gíơí...

GS Nguyển ngọc Linh cũng có những lựa chọn riêng cho cuộ́c sống dưỡng gìa của mình. Và cũng khó mà đoán có khi nào ông cô đơn không? Cách đây ba năm trong một dịp hội ngộ báo chí tại Santa Ana, CA., thấy ông vẫn còn phong độ lắm. Ông có một gương mặt m̀à tôi nghĩ rất dễ để cho bất cứ họa sĩ nào cũng có thể vẻ ra chỉ cần một vài nét chấm ph́á.

Đối với anh em phóng viên báo chí VTX và Đài Phát thanh Sài Gòn xa xưa, đa số l̀à đàn em, đệ tử, hiện nay lưu lạc khắp năm châu, GS NNLinh lúc nào cũng đối xử rất thẳng thắn nhưng cũng rất thân tình, nên dễ được sự cảm mến của mọi ngươì.

Khi ông rơì khỏi VTX, đa số nhân viên, nhất l̀à đám đàn em do ông dày công luyện tập thành Nhà báo đàng hoàng, đều vô cùng luyến tiếc, coi như một mất mát lớn.

Một kỷ niệm mà bản thân tôi nghĩ có thể gọi là đụng chạm duy nhất liên hệ đến nghề nghiệp trong thờì gian dầu sôi lửa bỏng của đất nước. Một hôm, như thường lệ, anh em đang tụ họp quán Bà Tý trong khuôn viên VTX, nơi mà Phạm Trần đến bây giờ thường hay nhắc nhở, vừa ăn sáng vừa nhao nhao bàn chuyện đưa tin lấy tin, v.v... thì tôi được tin nhắn lên gặp ông TGĐ gấp:Tự hỏi có lẻ lại đi công tác gì đặc bịệt hay đi đón phái đoàn ngoại quốc nào đây, vì trong cơ quan chỉ có mình tôi biệt phái khai thác các lọai tin tưć liên hệ đến ngọai giao đoàn, các hội nghị quốc tế được tổ chức tại sảnh đường khách sạn Majestic Saigon, cũng như lãnh vực hoạt động của các cơ quan Đồng minh kế cả vịêc tháp tùng các cuộc hành quân....

Tuy nhiên nghĩ vậy m̀à không phải ṿây...Vừa thấy mặt ông Linh đ̃ã "phán".."Cậu làm ăn kiểu gì mà bên Phủ ông Kỳ nói cậu viết sai lờì của Kissinger? Thì ra qua bản tin bulletin buổi sáng của VTX, Phủ chủ tịch UBHP/TƯ (Ủy ban Hành pháp Trung ương) rà duyệt thấy có bài tôi víêt về cuộc họp báo vừa qua của Kissinger nhân chuyến viếng thăm VN, và " họ" thấy điều "sai" cho rằng Kissinger không có nói mà tôi "quote" sai.

Như mọi ngươì thờì đó đều bíêt, nhân viên VTX cứ l̀àm chút lỗi gì là cái cần câu bên quân đội luôn luôn sẳn sàng để" câu" về bên đó...Là một con ngừơì bình thường, nghe cụ Tổng phán như thế mà lại liên lệ đến một cái Phủ, dù không phải l̀à Phủ Đầu rồng (Dinh Độc Lập), nhưng cũng là một lọai “ông Kẹ̣”, nên tôi cũng có chút tái mặt, lắp ba lắp bắp, không bíêt phải trả lờì ra sao.. chữ nghĩa đ̃̃ã sờ sờ ra đó trong bản bulletin, không khéo ḷai bị chém treo ngành l̀à ccai chắc.

Nhưng may thay, tôi sực nhớ là mình có.. ghi âm:vì thờì gian đó vừa làm cho VTX vừa được sự làm ngơ của ông TGĐ, nên tôi có làm thêm cho đài VOA như l thông tín viên địa phương để kiếm chút cháo..."bào ngư".. Mỗi đêm đều có đọc bản tường trình từ VN về Hoa thịnh đốn trên đài trong giờ phát thanh của VOA vể̀ VN.

Thờì gian đó nhờ cơ quan Juspao, Đài Phát thanh Saigon cũng được trang bị cho mỗi phóng viên l cái máy thu thanh hiệu UHER của Đức, nặng tổ chảng cũng đến năm sáu ký lô, nhưng vô cùng trung thực, nên tôi đi công tác nơi đâu cũng phải đeo theo cái máy này.Về sở mở ra nghe lại rồi viết bài.... Do đó tôi đã đem cuộ̣n băng thu được lờì Kissinger" chạy "lại cho ông Linh nghe...thấy ông vừa nghe vừa gật gù tôi biết mình đ̃ã thoát được búa tạ từ Phủ Nguyễn Cao Kỳ, và thế là êm chuyện.

Ông Linh nói: "Thôi được rồi cậu để đó tôi thu xệ́p".

Hú hồn hú vía....cho kiếp sống của ngừơì trai thờì loạn trên đe dưới búa lúc bấy giờ !

Ngày nay sự ra đi của Cựu TGĐ/VTX Nguyển ngọc Linh mà chúng tôi xưng tụng như bậc Thầy, một cây đại thụ của ngành báo chí dứơí thờì Đệ nhị VNCH, đã để lại trong lòng những học trò của ông nỗi thương tiếc mênh mông.

Nhưng thờì gian chẳng chờ đơị ai... Ai rồi cũng sẽ phải tớí phiên cho dù có trẻ cách mấy hay mặc dầu, mới sinh ra một ngày cũng đã bắt đầu phải count down.

Cựu TGĐ Nguyên ngọc Linh cũng đã có một cuộc sống đáng sống và là ngươì tài giỏi về mọi mặt kể cả trong lĩnh vực Quân sự. Ông từng l̀à Thủ khoa khóa 12 Trường đào tạo Sỹ quan Thù̉ Đức, và ông cũng đ̃ã từng l̀à sĩ quan giương cao cây cung, đaị dịên hàng ngàn tân sĩ quan bắn đi bốn phương trờì.

Chúng ta hãy cùng nhau nguyện chúc hương hồn Cụ Nguyễn ngọc Linh được bay về tám hướng, tiêu diêu miền cực lạc./-

Bảo Hoàng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Việt Nam có còn “độc lập” với Trung Quốc hay không sau chuyến thăm Hà Nội của Tổng Bí thư, Chủ tịch nhà nước Tập Cận Bình là thắc mắc của người dân Việt Nam. Ông Tập có mặt ở Việt Nam từ 12 đến 13 tháng 12 năm 2023 và đạt được cam kết của Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng về “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai Việt Nam-Trung Quốc”.
Ngày nay, Chiến lược Phòng thủ Quốc gia của Hoa Kỳ – giống như chiến lược Chiến tranh Lạnh tạo chuẩn mực cho tư duy chiến lược trong những năm từ thập kỷ ‘50 đến ’80 – bị chi phối bởi một tác nhân đe dọa chính, đó là Trung Quốc. Điều này vừa cung cấp thông tin vừa tạo điều kiện cho tất cả các mối đe dọa lớn khác có thể xảy ra: Nga, Iran và Bắc Triều Tiên. Giống như thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Hoa Kỳ hiện đang lâm vào một cuộc cạnh tranh với đối thủ duy nhất của mình, một cuộc cạnh tranh có khả năng bỏ rơi các thành tựu chính trị, kinh tế và công nghệ. Hoa Kỳ cũng đang ở trong một cuộc chạy đua vũ trang hiện đại, và trong một số trường hợp, chơi trò đuổi bắt và tranh đua để giành tình hữu nghị, gây ảnh hưởng lên các quốc gia khác trên thế giới.
Rồi vào ngày 12/12/2023, tức chỉ sau ba tháng, Việt Nam lại long trọng tiếp đón Chủ Tịch Tập Cận Bình và nói rằng hợp tác và hữu nghị với Trung Quốc là lựa chọn chiến lược của Việt Nam...
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
Sự ra đi của nhà tư tưởng và thực hành xuất sắc về chính sách đối ngoại của Mỹ đánh dấu một kỷ nguyên kết thúc. Trong suốt sự nghiệp lâu dài và có ảnh hưởng phi thường của mình, Henry Kissinger đã xây dựng một di sản mà người Mỹ sẽ khôn ngoan chú ý trong kỷ nguyên mới của nền chính trị cường quốc và sự xáo trộn trong toàn cầu. Thật khó để tưởng tượng rằng thế giới mà không có Henry Kissinger, không chỉ đơn giản vì ông sống đến 100 tuổi, mà vì ông chiếm một vị trí có ảnh hưởng và đôi khi chế ngự trong chính sách đối ngoại và quan hệ quốc tế của Mỹ trong hơn nửa thế kỷ.
“Tham nhũng kinh tế” ở Việt Nam đã trở thành “quốc nạn”, nhưng “tham nhũng quyền lực” do chính đảng viên gây ra để thu tóm quyền cai trị mới khiến Đảng lo sợ. Đó là nội dung đang được phổ biến học tập để đề phòng và bảo vệ chế độ do Ban Nội chính Trung ương công bố...
“Trong năm 2023 còn nhiều vấn đề đáng lo ngại, gây bất an cho xã hội. Các tội phạm trên các lĩnh vực tiếp tục gia tăng toàn quốc xảy ra 48.100 vụ phạm tội và trật tự xã hội tăng 18%.”
Việt Nam đang thương lượng mua chiến đấu cơ F-16 của Mỹ để tăng cường bảo vệ an ninh trước đe dọa ngày một lên cao của Trung Quốc ở Biển Đông. Tin này được truyền miệng ở Hoa Thịnh Đốn, tiếp theo sau chuyến thăm Việt Nam 2 ngày 10-11 tháng 9/2023 của Tổng thống Joe Biden. Tuy nhiên, các viên chức thẩm quyền của đôi bên không tiết lộ số lượng F-16 mà Việt Nam có thể mua với giá 30 triệu dollars một chiếc...
Số năm tháng tôi nằm trong tù chắc ít hơn thời gian mà nhà thơ Nguyễn Chí Thiện ngồi trong nhà mét (W.C) và có lẽ cũng chỉ bằng thời gian ngủ trưa của nhà văn Vũ Thư Hiên, ở trại Bất Bạt, Sơn Tây. Bởi vậy, sau khi đọc tác phẩm Hỏa Lò và Đêm Giữa Ban Ngày của hai ông (rồi đọc thêm Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn, Thung Lũng Tử Thần của Vũ Ánh, và Trại Kiên Giam của Nguyễn Chí Thiệp) thì tôi tự hứa là không bao giờ viết lách gì vể chuyện nhà tù, trại tù hay người tù nào cả.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.