Buông tay cho gió…

21/03/202518:07:00(Xem: 1473)
DinhCuong_TrongBongMuaThu
Tranh Đinh Cường.



1.
Phải vòng quanh địa ngục
Mới đến cửa thiên đàng
Đừng trách người ngã mạn
Hãy giận mình đa đoan…
Đường trần muôn vạn lối
Tìm nẻo về… tâm đăng?

2.
Giải oan một cuộc bể dâu.
Mưa và nước mắt ướt nhàu nhân sinh.
Giấc mơ biến hóa – hữu hình.
– Vô minh – thinh lặng đến nghìn kiếp sau.
Đường về cõi Giác lâu, mau?
Dù muôn lượng kiếp vẫn màu trắng mây.
Người là ai,
Ta là ai?
Trót mang lấy nghiệp, chông gai cũng đành!

3.
Bản chất của con người
Là nghi nghi hoặc hoặc
Nếu nghĩ họ là ma
Phải chăng mình là phật
Để rồi mỗi sát na
Tự hỏi: Đâu sự thật?

4.
ngưỡng vọng một đường bay
là thong dong tự tại
đứng dậy và bước đi
nhặt, buông đừng ngần ngại
ta tự giải thoát mình
ra khỏi vòng khổ ải
về ngủ dưới am mây
chiêm bao miền phương ngoại…

5.

Ra đi rồi lại trở về
Khác chăng là nỗi sầu chia cuối đường
Gió còn bay ngược mùi hương
Lời ly biệt cũng nhiều phương Đông, Đoài
Dù đau thốc những ai hoài
Phù du là giấc mộng dài Nam Kha.

 

– Tôn Nữ Thu Dung

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong tập Bốn Mùa Trời và Đất, Márai Sándor cảm giác về mùa hè, …Tôi đứng trên ban công, giữa một vùng xanh, nghe tiếng rì rào thức dậy của cây cỏ. Mùa hè đây rồi, tôi nghĩ; và nó giống như một cảm xúc tràn ngập trong tôi, không khoan nhượng, và đầy những kỷ niệm giản dị… (Giáp Văn Chung dịch) Trong tản văn Hoa Nở Vì Ai, Vũ Hoàng Thư viết, …Tháng 7 gọi về hàng phượng đỏ thắm rung rinh chùm nở, thứ lung linh ảo mờ, gần gụi mà xa thẳm… Và mùa hè trong truyện của Đặng Thơ Thơ, … Đó là lúc chín nhất của mùa hè. Những trái táo bắt đầu căng mật. Từ trong lá cây thoảng ra những ngọn gió màu xanh thẫm...Ở Cảnh Nhàn của Bạch Vân Cư Sĩ có thú sống, xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao…, có lẽ thời của người, nước còn trong ao còn sạch.
một bên lòng tàn lụi, một bên non omnis moriar – chỉ là những thanh âm, nhẹ hẫng hút biến
Ngày càng lún sâu | Ngày càng bị chìm xuống
không hẳn tàn phai | mà dần nhạt | đến không còn vết tích câu lưu
Những chiếc điện thoại không còn chiếm ngự | từ sáng tinh mơ đến lặn mặt trời | trước mặt nhau hai bàn tay cùng mở
có nhiều khi | thấy hoàng hôn không về | trên cánh đồng | để nghe tiếng hò trăng khuya | chìm xuống đáy nước mênh mông
và vì ổng muốn giàu hoặc vì thật sự nghĩ mình giàu | nên ổng luôn bỏ phiếu cho Đảng Cộng hòa | ổng bầu cho Hoover chống lại Roosevelt | và ổng thua | rồi ổng lại bầu cho Alf Landon chống Roosevelt | và ổng lại thua nữa | ổng nói, “tao đéo biết cái thế giới này sẽ đi đến đâu,
Im lặng | Có thể là vàng | Nhưng đối diện cái ác | Im lặng chỉ là vàng giả | Dễ gây ô nhiễm
Khi mình khâu dính cứng những chiếc hàm | lời nói không phun qua được kẽ răng | trở thành lớp gạch vôi bảo vệ | thành trì của điêu ngoa