Hôm nay,  

Thông Cáo Báo Chí Từ Trương Quốc Việt

27/05/201200:00:00(Xem: 10289)
(Ngày 25 Tháng 5 Năm 2012)

"Yêu Cầu Nhà Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam Ngưng Khủng Bố, Đe Dọa Gia Đình Và Nhân Viên Của Tôi Tại Việt Nam"

Tôi tên là Trương Quốc Việt, một công dân Việt Nam, người đã bị cướp đất, mất nhà và bị đánh đập, cầm tù tại Bình Thuận, Việt Nam hiện đang ở Úc để lên tiếng phản đối và yêu cầu nhà cầm quyền CSVN phải trả nhà đất lại cho gia đình tôi và tôn trọng quyền làm người của người dân Việt Nam.

Tôi đã tọa kháng trước toà Đại Sứ CSVN từ ngày 23-4 đến ngày 30-4-2012 và trước tiền đình Quốc Hội Úc Châu từ ngày 1-5 đến ngày 11-5-2012 để yêu cầu Chính phủ Úc Đại Lợi ngưng viện trợ phát triển cho nhà cầm quyền CSVN vì người dân VN không nhận được gì cả ngoại trừ khủng bố, áp bức, bất công và nhân quyền bị chà đạp.

Ngày 11/5/2012 gia đình tôi tại VN đã bị Công An đến “viếng thăm” và ngày 23/5/2012 một số nhân viên của Công ty của tôi đã nhận được giấy mời đi gặp Công an.

Tôi cho đây là một hình thức khủng bố tinh thần, đe doạ và áp đảo người thân trong gia đình tôi và những người cộng sự làm việc của tôi của nhà nước và công an CSVN để buộc tôi phải im tiếng.

Tất cả những gì tôi làm đều do chính tôi quyết định, tuyệt đối không có sự can dự hay tham khảo gì cả đối với những người thân trong gia đình hay những nhân viên làm việc của Công Ty do tôi làm Tổng Giám Đốc. Tất cả những hành động, việc làm của Nhà nước Việt Nam làm ảnh hưởng đến tinh thần, sức khỏe của những cá nhân liên quan đến tôi là vu khống, đe dọa và Nhà nước Việt Nam phải chịu hoàn toàn trách nhiệm.

Tôi yêu cầu Nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam hãy ngưng mọi hành vi trấn áp và đe dọa tinh thần đối với thân nhân và nhân viên của tôi tại Việt Nam.

Tôi xin Chính phủ Úc, Hoa Kỳ, Chính phủ các nước Tự do và những ai quan tâm lên tiếng yêu cầu nhà nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam ngừng việc đe dọa và khủng bố này trên thân nhân của gia đình tôi. Đây là những bằng chứng rõ ràng và trung thực nhất để Quý vị có thể thấy được sự dã man, tàn bạo bất chấp mọi thủ đoạn để trả thù một cách hèn hạ nhất của Nhà nước Việt Nam Xã hội chủ nghĩa đối với công dân của mình khi họ muốn lên tiếng để dành lại quyền làm người.

Tôi sẽ tiếp tục nói lên sự thật và làm chứng cho sự thật vì đó là quyền làm người của tôi, không ai có thể cướp đi được.

Tôi xin chân thành tạc dạ tri ân những lời lên tiếng và sự can thiệp của toàn thể quý vị cho sự an nguy của gia đình và nhân viên của tôi tại Việt Nam.

Mọi liên lạc, kính xin quý vị vui lòng gởi tới email: michaelviet@yahoo.com hoặc gọi điện thoại số: 0404694777

***

MEDIA RELEASE
On 25th May 2012
(For immediate publication)

“The Government of the Socialist Republic of Viet-Nam must stop terrorising and threatening my family and my staff in Viet-Nam”

My name is Viet Quoc Truong, a citizen of Viet-Nam. I was beaten, imprisoned when my familys house and land in Binh Thuan, Viet-Nam were illegally and violently confiscated by the Vietnamese Communist Government in 2009. I am currently staying in Australia to voice my protest, to demand the Vietnamese Communist government to return the house and land back to my family and to demand it to respect the human rights of the Vietnamese people.

I carried out a lone sit-in protest in front of the Vietnamese Embassy from 23rd to 30th April 2012 and in front of the Australian Parliament House in Canberra from 1st to 11th May 2012 to call for the cessation of Australias Annual Development Aid to Vietnam because ordinary and poor Vietnamese people did not receive ANYTHING from the Vietnamese Communist regime except more terrors, more oppressions, more injustices and more human rights violations.

On 11th May 2012 my family in VN was “visited” by the Public Security Police and on 23th May 2012 my Companys entire staff members were requested to report to the police for questioning.

I regard these actions as a means that the Socialist Republic of Vietnam government and its police are using to terrorise, threaten and force my family members and my staff to silence and to stop my protest in Australia.

Everything that I did and do is absolutely from my own decision, without any involvement or consultation whatsoever with anyone in my family or my staff at the Company which I am the Managing Director. The Vietnamese Government will be held totally responsible for any emotional or physical injuries that happen to me from these slandering actions.

I demand that the Government of the Socialist Republic of Vietnam must stop terrorising and threatening my family and my staff in Viet-Nam.

I humbly request the Australian, American and other free world governments and all those who are concerned to request the Government of the Socialist Republic of Vietnam to cease threatening and terrorising my family members in VN. You have now witnessed before your very eyes the strongest and clearest evidence of one of the most coward, cruel and oppressive methods that the Socialist Republic of Vietnam government are using to deal with its citizens when they want to speak up to seek the restoration of their human rights.

I will continue to speak up for the truth and to bear witness for the truth because that is my human right, no one can take it away from me.

I sincerely thank you in anticipation for your actions and concerns for the safety and welfare of my family and staff in Vietnam.

For further inquiries regarding this Media Release please contact me via email: michaelviet@yahoo.com or by phoning 0404 694 777

Truong Quoc Viet

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trận đánh tái chiếm cổ thành Quảng Trị kéo dài 81 ngày trong mùa Hè đỏ lửa 1972 là một trong những trận đánh dài và khốc liệt nhất trong chiến tranh Việt Nam. Trong tạp chí tháng Tư trên trang mạng khảo cứu lịch sử historynet năm nay, Thiếu Tướng hồi hưu John D. Howard, một sĩ quan West Point và cựu cố vấn tại chiến trường Việt Nam vào năm 1972 đã kể lại diễn biến toàn bộ chiến dịch và trận tái chiếm lịch sử này. Xin giới thiệu lại bài viết này nhân kỷ niệm 50 năm trận tái chiếm cổ thành kết thúc vào ngày 16 tháng 9 năm 1972...
Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) đã “cạn kiệt” các vấn đề quốc kế dân sinh hay sao mà lại đem những chuyện cũ ra thảo luận tại Hội nghị Trung ương 6 vào tháng 10?
... nếu không có ngày 19/8/1945 thì chắc chắn đất nước đã rẽ sang một khúc quanh mới xán lạn hơn...
✱ Đại sứ Lodge và Tướng Westmoreland đã rời Việt Nam đi tham dự hội nghị tại Honolulu, trong khi lực lượng chính phủ,do Viên chỉ huy, chiếm Đà Nẵng vào sáng sớm Chủ nhật 15.5.1966 ✱ Đính bỏ chạy chạy đến Huế, cùng với Thi, Nhuận, một số tỉnh trưởng bất đồng chính kiến, và các Phật tử công khai tố cáo sự trở lại của quân đội chính phủ. ✱ Tướng Cao, không tha thiết đến việc chỉ huy quân đoàn, HĐTL đã ép buộc ông ta nhận nhiệm vụ - từ chối ra lệnh tấn công vào các chùa ở Đà Nẵng ✱ Cố vấn Mỹ đề xuất việc không tiếp tế cho lực lượng bất đồng chính kiến, một bước mà sau đó Tướng Viên nhiệt tình tán đồng ✱ Người Mỹ cố gắng thuyết phục Thi và Đính bằng cách đổ lỗi cho các phần tử cực đoan Phật giáo trong Phong trào Đấu tranh, đặc biệt là Trí Quang ✱ CIA: Trí Quang đã thừa nhận khi lánh nạn tại Đại sứ quán Mỹ việc lập kế hoạch ... nhưng phủ nhận việc cố tình xúi giục vụ bạo động xảy ra vào ngày 8 tháng 5, 1963 dẫn đến cái chết của 8 người...
Ông Quý Hải (nói riêng) và những người CSVN (nói chung) xem chừng khó mà hiểu được điều giản dị này: “Chỉ cần làm chết một người khi người ấy không vũ khí phòng thân cũng đủ để trở thành tội ác.”
Trước thềm Hội nghị Trung ương 6, tháng 10/2022, bàn về “Tổng kết 15 năm thực hiện Nghị quyết Trung ương 5 (khóa X) về tiếp tục đổi mới phương thức lãnh đạo của Đảng”, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng vẫn còn nhức đầu với công tác “phòng, chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực”, và “chống suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, "tự diễn biến", "tự chuyển hoá" trong nội bộ”...
Phải cần thêm bao nhiêu dân oan, bao nhiêu mảnh đời bầm dập, và bao nhiêu gia đình nông dân tan nát nữa để cái nhà nước hiện hành có thể “hoàn thiện CNXH ở Việt Nam vào cuối thế kỷ này”?
Nếu không “có vấn đề” thì tại sao phải bảo vệ Đảng, nhưng bảo vệ để làm gì?
Những người vợ tù bây giờ đã cùng chồng tích cực nhận lãnh vai trò “tác nhân,” thay vì chỉ nhẫn nhục “cam chịu lịch sử” như lớp người đi trước, dù họ vẫn bị đe dọa và sách nhiễu thường xuyên...
Thằng chả đoán bậy bạ vậy mà không trật. Báo Thanh Niên, số ra ngày 26 tháng 07 năm 2022, vừa hân hoan chạy tít: “Hà Nội Lên Kế Hoạch Khôi Phục Loa Phường”!
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.