Hôm nay,  

Thông Cáo Báo Chí Từ Trương Quốc Việt

27/05/201200:00:00(Xem: 10280)
(Ngày 25 Tháng 5 Năm 2012)

"Yêu Cầu Nhà Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam Ngưng Khủng Bố, Đe Dọa Gia Đình Và Nhân Viên Của Tôi Tại Việt Nam"

Tôi tên là Trương Quốc Việt, một công dân Việt Nam, người đã bị cướp đất, mất nhà và bị đánh đập, cầm tù tại Bình Thuận, Việt Nam hiện đang ở Úc để lên tiếng phản đối và yêu cầu nhà cầm quyền CSVN phải trả nhà đất lại cho gia đình tôi và tôn trọng quyền làm người của người dân Việt Nam.

Tôi đã tọa kháng trước toà Đại Sứ CSVN từ ngày 23-4 đến ngày 30-4-2012 và trước tiền đình Quốc Hội Úc Châu từ ngày 1-5 đến ngày 11-5-2012 để yêu cầu Chính phủ Úc Đại Lợi ngưng viện trợ phát triển cho nhà cầm quyền CSVN vì người dân VN không nhận được gì cả ngoại trừ khủng bố, áp bức, bất công và nhân quyền bị chà đạp.

Ngày 11/5/2012 gia đình tôi tại VN đã bị Công An đến “viếng thăm” và ngày 23/5/2012 một số nhân viên của Công ty của tôi đã nhận được giấy mời đi gặp Công an.

Tôi cho đây là một hình thức khủng bố tinh thần, đe doạ và áp đảo người thân trong gia đình tôi và những người cộng sự làm việc của tôi của nhà nước và công an CSVN để buộc tôi phải im tiếng.

Tất cả những gì tôi làm đều do chính tôi quyết định, tuyệt đối không có sự can dự hay tham khảo gì cả đối với những người thân trong gia đình hay những nhân viên làm việc của Công Ty do tôi làm Tổng Giám Đốc. Tất cả những hành động, việc làm của Nhà nước Việt Nam làm ảnh hưởng đến tinh thần, sức khỏe của những cá nhân liên quan đến tôi là vu khống, đe dọa và Nhà nước Việt Nam phải chịu hoàn toàn trách nhiệm.

Tôi yêu cầu Nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam hãy ngưng mọi hành vi trấn áp và đe dọa tinh thần đối với thân nhân và nhân viên của tôi tại Việt Nam.

Tôi xin Chính phủ Úc, Hoa Kỳ, Chính phủ các nước Tự do và những ai quan tâm lên tiếng yêu cầu nhà nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam ngừng việc đe dọa và khủng bố này trên thân nhân của gia đình tôi. Đây là những bằng chứng rõ ràng và trung thực nhất để Quý vị có thể thấy được sự dã man, tàn bạo bất chấp mọi thủ đoạn để trả thù một cách hèn hạ nhất của Nhà nước Việt Nam Xã hội chủ nghĩa đối với công dân của mình khi họ muốn lên tiếng để dành lại quyền làm người.

Tôi sẽ tiếp tục nói lên sự thật và làm chứng cho sự thật vì đó là quyền làm người của tôi, không ai có thể cướp đi được.

Tôi xin chân thành tạc dạ tri ân những lời lên tiếng và sự can thiệp của toàn thể quý vị cho sự an nguy của gia đình và nhân viên của tôi tại Việt Nam.

Mọi liên lạc, kính xin quý vị vui lòng gởi tới email: michaelviet@yahoo.com hoặc gọi điện thoại số: 0404694777

***

MEDIA RELEASE
On 25th May 2012
(For immediate publication)

“The Government of the Socialist Republic of Viet-Nam must stop terrorising and threatening my family and my staff in Viet-Nam”

My name is Viet Quoc Truong, a citizen of Viet-Nam. I was beaten, imprisoned when my familys house and land in Binh Thuan, Viet-Nam were illegally and violently confiscated by the Vietnamese Communist Government in 2009. I am currently staying in Australia to voice my protest, to demand the Vietnamese Communist government to return the house and land back to my family and to demand it to respect the human rights of the Vietnamese people.

I carried out a lone sit-in protest in front of the Vietnamese Embassy from 23rd to 30th April 2012 and in front of the Australian Parliament House in Canberra from 1st to 11th May 2012 to call for the cessation of Australias Annual Development Aid to Vietnam because ordinary and poor Vietnamese people did not receive ANYTHING from the Vietnamese Communist regime except more terrors, more oppressions, more injustices and more human rights violations.

On 11th May 2012 my family in VN was “visited” by the Public Security Police and on 23th May 2012 my Companys entire staff members were requested to report to the police for questioning.

I regard these actions as a means that the Socialist Republic of Vietnam government and its police are using to terrorise, threaten and force my family members and my staff to silence and to stop my protest in Australia.

Everything that I did and do is absolutely from my own decision, without any involvement or consultation whatsoever with anyone in my family or my staff at the Company which I am the Managing Director. The Vietnamese Government will be held totally responsible for any emotional or physical injuries that happen to me from these slandering actions.

I demand that the Government of the Socialist Republic of Vietnam must stop terrorising and threatening my family and my staff in Viet-Nam.

I humbly request the Australian, American and other free world governments and all those who are concerned to request the Government of the Socialist Republic of Vietnam to cease threatening and terrorising my family members in VN. You have now witnessed before your very eyes the strongest and clearest evidence of one of the most coward, cruel and oppressive methods that the Socialist Republic of Vietnam government are using to deal with its citizens when they want to speak up to seek the restoration of their human rights.

I will continue to speak up for the truth and to bear witness for the truth because that is my human right, no one can take it away from me.

I sincerely thank you in anticipation for your actions and concerns for the safety and welfare of my family and staff in Vietnam.

For further inquiries regarding this Media Release please contact me via email: michaelviet@yahoo.com or by phoning 0404 694 777

Truong Quoc Viet

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi thì tin rằng công luận sẽ đỡ phẫn nộ (đôi phần) nếu mọi người hiểu ra rằng không riêng gì ông Phạm Sỹ Quý mà tất cả quan chức của chế độ hiện hành cùng ở trong tâm trạng bất an của những kẻ đang nhấp nhổm trên con tầu vét tốc hành. Họ đều vội vã, hối hả, giành giật thu vén nên còn tâm trí đâu mà nghĩ đến nhân cách hay danh dự, nói chi đến những chuyện xa xỉ như thời tiết, khí hậu, hay quân bình sinh thái...
Sau 7 ngày gọi là “làm việc khẩn trương, nghiêm túc và đầy tinh thần trách nhiệm”, Hội nghị lần thứ 6 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khoá XIII của CSVN đã bế mạc què quặt ngày 09/10/2022. “Què quặt” vì không có gì mới, toàn những vấn đề cũ đã thất bại trong nhiều năm được lặp lại...
Thảo nào mà ở Việt Nam người ta ưa chế giễu thầy bói, thầy cúng, thầy đồ, thầy pháp, thầy mo, thầy tu, thầy địa lý, thầy phong thủy... và cả thầy thuốc nữa nhưng thầy cãi thì không. Ở đất nước này giới luật sư được tôn trọng, và họ quả xứng đáng...
Tuy là một nhà văn danh tiếng nhưng Bá Dương, xem chừng, không được đồng bào/đồng chủng quí mến (hay yêu thích) gì cho lắm. Chả những thế, ông còn bị nhà nước Trung Hoa Dân Quốc bắt giam gần cả chục năm luôn!
Càng sống lâu, đảng Cộng sản Việt Nam càng chứng minh đã tàn lụi tư tưởng và cạn kiệt đường lối xây dựng đất nước và chỉnh đốn đảng. Bắng chứng này xuất hiện tại Hội nghị Trung ương 6/XIII ngày 03/10/2022, qua phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và 5 nội dung thảo luận...
Mọi cuộc cách mạng luôn luôn có cái giá riêng của nó. Riêng cái thứ cách mạng (thổ tả) của những người cộng sản Việt Nam thì đòi hỏi mọi người đều phải trả cái giá (hơi) quá mắc mà thành quả – xem ra – không có gì, ngoài tộc ác!
Lâu nay ta thường nghe nói thanh niên là rường cột của Quốc gia, nhưng tuổi trẻ Việt Nam thời Cộng sản đã xuống cấp trên mọi phương diện từ thể chất đến tinh thần và từ gia đình ra xã hội. Vậy đâu là nguyên nhân?
Rõ ràng toàn là những đòi hỏi quá đáng và … quá quắt. Ngay đến bác Hồ mà còn không bảo vệ được cả vợ lẫn con, bác Tôn cũng chỉ có mỗi một việc làm là… sửa xe đạp cho nó qua ngày đoạn tháng thì bác Quang biết làm sao hơn và làm gì khác được?
Truyện dài chống tham nhũng, lãng phí ở Việt Nam đã được thi hành từ Trung ương xuống địa phương, nhưng tham nhũng cứ trơ ra là vì sao? Thắc mắc này không phải đến thời Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng mới có mà từ khuya lắm rồi, ít nhất cũng từ khóa đảng VII thời ông Đỗ Mười làm Tổng Bí thư (28 tháng 6 năm 1991 - 26 tháng 12 năm 1997). Nhưng tại sao tình trạng này cứ kéo dài mãi và không có dấu hiệu suy giảm mà còn biến chứng, lan nhanh mặc dù nhà nước đã tung ra nhiều biện pháp phòng ngừa và chữa trị...
Tôi đã trót có dăm ba lời về nón cối, mũ cối, và dép râu nên (lỡ trớn) cũng xin được thưa luôn, đôi câu, về cái nón tai bèo...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.