Hôm nay,  

Chuyện Trong Nhà Ngoài Ngõ: Chuẩn Bị Đón Giáng Sinh...

11/12/201000:00:00(Xem: 9708)

Chuyện Trong Nhà Ngoài Ngõ: Chuẩn Bị Đón Giáng Sinh...

Trương Ngọc Bảo Xuân
Mọi người mới vừa thở xả hơi sau lễ Tạ Ơn, bây giờ cần chuẩn bị cho cái lễ lớn trong năm, Giáng Sinh.
Ngay sau ngày lễ Tạ Ơn, trong sở đã có màu Noel. Hôm nay trong giờ làm việc, cô bé Nina chuyên lo chuyện chỉ dẫn đường đi nước bước cho những người có việc cần lui tới sở này, đã ra tay. Cô vô phòng chứa đồ, lôi ra mấy cái thùng đựng những đồ trang hoàng trong phòng để treo lên. Cửa vô văn phòng cô gắn một tràng dây "xanh xanh đỏ đỏ, cho em nhỏ nó mừng" bằng kim tuyến chiếu chiếu, dán một tấm bảng Chào Mừng Lễ Giáng Sinh, thêm một tấm hình ông già Noel bụng bự bận bộ đồ bằng nỉ màu đỏ, đầu đội cái nón chóp nhọn, bịch đồ chơi phồng to vác trên vai, miệng cười toe toét, kế bên là hình… vợ ông Santa, làm ai cũng bật cười. Tếu thiệt! bà Santa cũng mập mạp miệng cũng cười chành bành vui vẻ hết sức. Cô máng một chùm lá Mistletote phía bên trên khung cửa ra vào. Cô nói:
-Ngày lễ, ai đi ngang qua đây phải hôn tôi một cái.
Úi trời, mấy bà mấy cô trong sở cười cái rần! phía nam nhân nghe vậy khoái lắm, gật đầu lia. Anh chàng Jonnathan nói trước:
-Tôi muốn thử ngay bây giờ.  
Cô bé  Nina háy anh:
-Hứ. Tưởng bở.
Chị Minh nói:
-Nầy này Nina, đừng có đứng đó lần khân, làm nhanh nhanh cho xong đi, nhóm khách kế sắp vô rồi. Ở đó mà hôn với hít, Chúa ôi, nam mí nữ!.
Cô Nina bừng tỉnh giấc mơ, vội vã lôi thêm mấy tràng dây màu gắn lên từng khung cửa, gắn thêm những cái nơ nhung màu đỏ lên từng cánh cửa.  Lúc ấy ông xếp vừa bước vô, nhìn một lượt trong văn phòng, ông ta dặn liền:
-Nina Nina, đừng có dán lên cửa phòng tôi đấy nhé.
Không biết hồi trước ai đã mua những món đồ trang hoàng này, người ấy phải là còn tánh trẻ con lắm, hoặc mua lúc bán sale vì màu sắc, kiểu cọ nó hầm bà lằng. 
Nhìn toàn diện, không được sang nhưng văn phòng thấy vui hết sức.
Cô Nancy hỏi chung chung:
-Các bạn à, chủ nhựt tuần tới xin các bạn đừng quên chuyến chạy bộ quyên tiền cho các em cô nhi đấy nhé.
Mọi người đồng thanh trả lời:
-Ừ. À. Okay….
Làm sao mà quên được" Chuyện này đã chuẩn bị cả tháng rồi. Nhứt là những bộ quần áo giữ ấm thân thể vì mùa này là mùa lạnh mà, bắt đầu từ sáng sớm cho nên mặt trời vẫn còn lẩn khuất đâu đó. Đã có kinh nghiệm của mấy năm trước rồi.  
Trong sở, nhờ có bà Betty khởi đầu và lo tất cả mọi chuyện linh tinh, năm nào cả nhóm cũng họp cùng với nhiều cơ quan khác, đi quyên tiền để tặng cho cô nhi, bằng cách mỗi người phải chạy bộ bao nhiêu dặm đường thì được hàng xóm cho một số tiền nào đó bỏ vô quỹ. Nhưng nói chung, mọi người đều rủ nhau chạy từ mức bắt đầu cho tới mức cuối.
Chị Diệu nhớ lại hồi còn nhỏ, đã tham dự nhiều Cây Mùa Xuân trong trường học vào dịp Tết. Sống trên nước Mỹ, những đồng bào di dân cũng không quên việc làm rất cao quí này, các cơ quan công sở, họ chú trọng vào lễ Giáng Sinh. Những ngày trước lễ, ta thường thấy có những dọc dài trẻ con sắp hàng để được các hội các sở hay hãng xưởng phát quà Noel. Nhìn những gương mặt tươi cười của các em mà vui lây.
Cô Hoa nói:


-Năm nay nhà em mua cây Noel ở Target, một cây cao 7 feet có sẵn luôn đèn chỉ có sáu mươi mấy, vừa tiện vừa rẻ bà con ơi. Thêm hai chục nữa thì cây vừa có đèn vừa có luôn đồ chưng, toàn là trái thông, xinh lắm. Năm nay có ai chưng cây thông không vậy"
Chị Diệu nói:
-Tôi thích cây thông thật hơn vì mùi thơm của nó. Phải có chứ, đám con cháu tụ về mà.
Sương nói:
-Em nhớ hồi nhỏ em cứ ao ước ông già Noel ghé nhà cho em quà.  Về sau lớn lớn một chút, tự nhiên em đặt câu hỏi -ủa" nhà em đâu có ống khói, đường nào ổng chui xuống" rồi thêm câu hỏi nữa, ổng ở Bắc cực, quá xa, mà trên vai chỉ có bịch đồ, làm sao đủ để phân phát" thế là tự dưng em như "khôn" ra, em hết tin ông già Noel.
Cô Minh nói:
-Nhưng mà, hồi còn nhỏ, phải có niềm tin nào đó, mới cố gắng làm đứa con ngoan, được cha mẹ anh chị em bạn bè thương yêu, mới vui, mới gọi là trẻ thơ. Tôi nhớ có lần tôi xem phim "Những Chuyện Thần Tiên" năm lần. Hồi đó ở Sài Gòn có rạp hát Vĩnh Lợi, chiếu phim  thường trực suốt ngày, kỳ đó tôi và mấy đứa bạn vào xem phim ấy, hay quá hay, chúng tôi đã ở trong rạp từ sáng cho tới tối luôn. Phim chiếu toàn là những câu chuyện thần tiên, làm cho mình quên đi hiện tại, cứ mơ tưởng như mình là cô tiên nhỏ nhỏ đang lạc trong thế giới chỉ có hoa bướm đẹp đẻ không có nước mắt ấy, hay lắm cơ.
Chị Diệu nói:
-Ờ, tôi cũng vậy. Tôi nhớ hồi nhỏ hay xem phim thần thoại Ấn Độ. Những câu chuyện giả tưởng thần tiên mình tin lắm. Hay ở chỗ, những phim ấy họ  nói lên y chang câu mình đã học "ở hiền gặp lành."
Lúc đó cỡ đâu sáu bảy tuổi mà còn nhớ đó chớ, nhớ tới già!
Cô Thư từ nghành khác mới đổi qua nhập bọn, bỗng dưng cười hì hì hì. Chị Diệu xây qua hỏi:
-Ụa, cười gì vậy Thư"
Cô Thư nói:
-Nhắc tới tiếng già làm em nhớ chuyện này.
Hôm nọ, em tới nhà bà chị chơi. Ra sân sau gặp cháu Oanh con gái út của bà chị đang hái cam, nó nói để con pha nước cam cho dì uống, rối nó lấy dao lấy ly ra, cắt đâu chừng 10 trái cam mới nặn được một ly nước cam vàng óng ánh đưa cho em. Hôm đó trời tự dưng nóng quá, đang khát nước, uống một ly nước cam tự bàn tay nhỏ bé của cháu mình nặn, thấy ngon làm shaooo… thấy nó dễ thương quá, chiện này chắc nhớ suốt đời. Rồi em hỏi nó "con bao nhiêu tuổi"" nó nói "con tám tuổi, con sắp sửa già rồi." Em cười, nói "trời ơi mới có tám tuổi mờ sợ già rồi sao"" Nó nói là con Phương, con Huyên, con Beth, mấy chị nó nói với nó là tuổi đứa nào có 2 digits là đứa đó old, nó có vẻ sợ thiệt!  Mới đầu em không hiểu nó muốn nói gì, nó giải thích "nghĩa là từ 10 tuổi trở lên, có hai con số" rồi nó hỏi em một câu xanh dờn "dì Thư 100 tuổi chưa""
Cả bọn cười ào. Chị Diệu nói:
-Con nít sao mà thơ ngây dễ thương gì đâu.
Cô Hoa nói:
-Thơ ngây tùy chuyện nha. Mấy đứa con chồng em, lên computer nó dạy em hoài. Chơi game với tụi nó thua là cái chắc.
Chị Minh gật đầu, nói:
-Đúng. Mấy đứa cháu tôi, nó rủ tôi chơi game với nó, thấy tôi cầm "con chuột" mò mò, nó nóng ruột nó đặt bàn tay nhỏ xíu của nó lên bàn tay nhăn nheo già háp của tôi rồi đẩy chỗ này bấm chỗ kia vừa làm vừa cằn nhằn "bà nội chậm quá."
Cả phòng cười nữa. Thế là từ chuyện trang hoàng cho ngày lễ, họ bắt qua chuyện mấy đứa cháu dễ thương và cứ thế mà cười cả buổi.
Trương Ngọc Bảo Xuân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.