Hôm nay,  

Ra Mắt Sách của nhà văn Đặng Thơ Thơ với cuốn tiểu thuyết "Ai"

14/04/202409:13:00(Xem: 1335)
Tin văn học

dtt 0
Nhà văn Đặng Thơ Thơ đang phát biểu.

Chiều thứ Bảy, 13/4/2024, tại hội trường Nhật báo Người Việt, Quận Cam, đã có một sự kiện văn học đáng chú ý. Đó là buổi Ra Mắt Sách (RMS) của nhà văn Đặng Thơ Thơ với cuốn tiểu thuyết mới nhất của chị, “Ai”. Cuốn tiểu thuyết nhận sự chú ý từ giới phê bình, học giả, cũng như độc giả bởi tính cách đa chiều kích của tác phẩm. Chủ đề của sách là mối quan hệ mẹ-con từ lúc đứa trẻ còn ấu thơ cho đến lúc trưởng thành, tuy nhiên, các chủ đề khác, không kém quan trọng, đan xen, chồng chéo lên nhau để cùng đi đến một chủ điểm: sự mất tích. Nhưng mất tích trong đời sống không phải ra đi vĩnh viễn mà là sự tìm kiếm trở về với bản thể. Nó là cuộc truy tìm sự hiện hữu.
    Buổi RMS có bốn diễn giả. Nhà văn Hồ Như nói về quan hệ mẹ-con; nhà phê bình Bùi Vĩnh Phúc và Đinh Từ Bích Thúy nói về các khía cạnh văn học và mỹ học của tác phẩm; trong khi nhà văn/tiến sĩ Trần C. Trí thì nhìn tác phẩm dưới nhãn quan ngôn ngữ học. Chương trình được đặt dưới sự điều hợp của MC Lê Đình Ysa luôn luôn thông minh và duyên dáng.
    Chúng tôi nhận thấy trong buổi RMS, với khoảng trên dưới 100 quan khách tham dự, có khá nhiều tên tuổi trong làng văn thơ hải ngoại. Đây cũng là dịp cho các nhà văn, nhà thơ và các nhà khác có dịp gặp gỡ hàn huyên đôi phút.

dtt 1
Ngồi trên bàn chủ tọa (từ trái): nhà văn/tiến sĩ Trần C. Trí; nhà phê bình Đinh Từ Bích Thúy; nhà phê bình Bùi Vĩnh Phúc; nhà văn Hồ Như; MC Lê Đình Ysa.
   Dưới đây là vài trích đoạn trong bài phát biểu của nhà phê bình Bùi Vĩnh Phúc về tác phẩm “Ai” của nhà văn Đặng Thơ Thơ.
 
Mất tích và Thời gian trong Ngôn ngữ & Cấu trúc động của Ai
 
[…]
     Sống là lý giải.  Lý giải những ẩn mã cuộc đời. Lý giải ý nghĩa của cuộc hiện sinh mình. Có những cách lý giải khác nhau.  Đặng Thơ Thơ chọn cách lý giải cuộc sống qua việc phát hiện và tìm hiểu những cái mất tích trong đời. Nhưng, hình như, chính cái mất tích ấy lại là cái làm nên sự hiện hữu của con người.  Một sự hiện hữu đầy ý thức khi con người, hay khi những nhân vật trong truyện, phát hiện ra là mình đang ở trong một vòng quay, một cuộc chơi lớn. Và họ muốn, bằng một cách nào đó, thoát ra khỏi cuộc chơi này. Để nhìn ngược trở lại. Nhìn ngược trở lại cái bóng của mình. Hay nhìn ngược trở lại những dấu chân mình.
[…]
Bút pháp là dấu ấn của một nhà văn. Nó cũng là dấu chỉ vào tâm hồn, cái nằm mãi sâu bên trong lòng con người ấy.
     Ngoài bút pháp, cái mà người đọc để ý thấy trong tiểu thuyết này của Đặng Thơ Thơ là cấu trúc truyện.  Tác giả đang chơi cấu trúc.  Từ một câu chuyện về mùa thu, nó mở ra và được lắp ráp với những câu chuyện, những ẩn dụ khác bằng một mắt nhìn nghệ thuật.  Đây là một cấu trúc mở và động.  Đa thời-không. Phi tuyến tính. Nó là một bức khảm.  Đầy tính lắp ráp.  Đầy tính biểu tượng. Câu truyện mang chứa nhiều thể loại trong nó: tự sự, chuyện kể, ký, phim ảnh, điều tra xã hội học, phân tích tâm lý, v.v..  Ở một góc độ nào đó, câu truyện lại mang tính metafiction, lồng ghép, sắp xếp truyện trong truyện, như kiểu những con búp bê Matryoshka của Nga nằm trong nhau, lồng vào nhau. Trong truyện của Đặng Thơ Thơ, điều này tạo một hiệu ứng ánh xạ và phản chiếu trong ngôn ngữ và ý tưởng.
[…]
Bây giờ, hãy nói đôi chút về một vài nhân vật. Hai nhân vật chính, nổi lên rõ rệt trong hai đoạn đầu, chủ âm và đối âm, có lẽ là hai nhân vật được mô tả một cách rõ nét nhất. Cái đớn đau của người mẹ khi, ý thức buốt sắc về sự lướt qua của mỗi ngày, mỗi giây, mỗi khắc của thời gian, thấy rằng đứa con cứ dần dần trôi tuột khỏi tay mình. Cái bứt thoát của đứa con, như một mũi tên vuột thoát khỏi giây cung, để bật về phía trước, bắn mình vào trời xanh. Rồi sẽ tan loãng và mất tích giữa trùng vây của những nẻo đời. Hai nhân vật được lồng vào nhau, có lúc làm đối trọng cho nhau. Tình cảm, phong cách, sự tha thiết, nhịp sống, lối suy nghĩ của họ có những lúc đồng bộ, nhưng, ở nhiều chỗ khác, lại rẽ ra những ngã quành, những hướng tới khác nhau.  Trong cái nhìn mở rộng vào cuộc trần gian, họ là hai mũi tên được phóng ra, từ cung thủ-nhà văn, ở toạ độ ban đầu, cho cuộc khởi hành vào mê lộ tìm kiếm và lý giải ý nghĩa cuộc đời.  Rồi từ đó, hai mũi tên toả ra, chẻ ra, và được tiếp sức bằng các mũi tên khác.
[…]

 

– Bùi Vĩnh Phúc

Tustin Ranh, Calif., tháng IV, 2024



sachtho tho
(Đứng, từ trái): Trịnh Y Thư, Giáo sư Trần Huy Bích, MC Lê Đình Ysa,
Nhà thơ Trúc Chi; (Ngồi): Họa sĩ Khánh Trường.
Cùng chụp ảnh lưu niệm sau buổi RMS.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Santa Ana – Hội Văn Học và Nghệ Thuật Việt Mỹ (VAALA) hân hạnh giới thiệu Hội Chợ Sách “Viet Book Fest” lần thứ 3, diễn ra vào Chủ Nhật, ngày 5 tháng 5, từ 10:00 giờ sáng đến 5 giờ chiều, tại Viện Bảo Tàng Bowers, số 2002 North Main Street, thành phố Santa Ana...
Buổi ra mắt sách của nhà phê bình văn học Bùi Vĩnh Phúc hôm Chủ Nhật 21/4/2024 tại Nhà sách Tự Lực cũng là một cơ duyên để nhiều bạn văn gặp nhau, trong một thời đại thống trị của văn học Internet, khi không còn bao nhiêu sách giấy được xuất bản, và cũng không còn bao nhiêu buổi ra mắt sách giấy ngay giữa Quận Cam, California.
Nữ sĩ Linh Bảo kỷ niệm sinh nhật 98 tuổi hôm chủ nhật April 14, 2024 và vừa mất sáng sớm hôm qua, April 22, 2024 tại tư gia ở Westminster, nam Cali...
Nhà văn, nhà thơ Viên Linh (1938-2024) vừa ra đi. Ông tên thật là Nguyễn Nam, sinh ngày 20/1/1938 tại Hà Nam, từ trần ngày 28/3/2024 tại Virginia, Hoa Kỳ, hưởng thọ 86 tuổi. Bài viết này để đưa tiễn nhà thơ Viên Linh, người mà tôi hân hạnh có nhiều năm thân cận tại Quận Cam, California. Tôi thuộc thế hệ sau nhà thơ Viên Linh rất xa, nên những gì biết và tương tác với nhà thơ chỉ là một góc nhìn. Tôi hân hạnh được gọi nhà thơ Viên Linh là "anh" theo thói quen giao tiếp trong giới văn nghệ, cũng như tôi đã gọi anh Mai Thảo, anh Nhật Tiến, anh Nguyễn Mộng Giác, anh Trần Dạ Từ, chị Nhã Ca... trong những buổi gặp nhau ở Quận Cam. Thật sự họ cách biệt tôi rất nhiều, vì họ đã hiện ra như các ngọn núi huyền thoại của văn học Miền Nam trước 1975. Và tôi đã có cơ duyên làm người bạn trẻ của họ. Và cũng là người viết các bản tin về họ, vì tôi phụ trách mục tin tức trên tờ Việt Báo. Trong các bài viết hay bản tin trước giờ về Viên Linh, đôi khi tôi gọi Viên Linh là anh, đôi khi gọi là ông.
Nhà thơ Viên Linh ra đi trong Tháng Ba, nhưng tang lễ của ông diễn ra trong Tháng Tư. Ừ nhỉ, Tháng Tư! Bây giờ đã bước vào Tháng Tư. Tháng Tư đối với người Việt Nam chứa đầy ký ức thương đau! Đất nước thay ngôi đổi chủ. Hàng hàng lớp lớp người bị đẩy vào các ngục tù khổ sai trên khắp nước. Hàng triệu người bị đuổi khỏi nhà cửa vườn tược để đi tới những “vùng kinh tế mới” xa xôi, lạ hoắc, những nơi “khỉ ho cò gáy.” Hàng trăm ngàn người bỏ nước ra đi, lên núi, xuống biển để tìm lẽ sống trong cái chết bi hùng! Đúng như nhà thơ Viên Linh đã viết, “Tháng tư máu chảy một trời sương tan.”
Cùng một thời điểm làm “Thơ Tình”với Đinh Hùng và Vũ Hoàng Chương, nhưng có một cái gì rất khác với hai thi sĩ này. Thanh Tâm Tuyền mở ra cho chúng ta một trang Thơ Tình rất lạ, rất khác, rất kén độc giả nhưng vô cùng quyến rũ. Nhân kỷ niệm ngày qua đời của Thi Sĩ Thanh Tâm Tuyền, tôi muốn nói về 2 bài Thơ trong số những bài Thơ tôi yêu thích của Thanh Tâm Tuyền...
Vòng Tay Học Trò là tác phẩm tiêu biểu của nữ văn sĩ Nguyễn Thị Hoàng, được đăng nhiều kỳ trên tạp chí Bách Khoa năm 1964. Tác phẩm được công chúng nồng nhiệt đón nhận và theo đó cũng hứng nhiều luồng ý kiến khác nhau, càng làm cho tác phẩm nổi tiếng hơn. Chính vì vậy, từ khi xuất hiện, tác phẩm đã gây được tiếng vang lớn, làm xôn xao dư luận trong giới chuyên môn và công chúng độc giả. Hàng chục năm sau, lúc chúng tôi còn nhỏ, chưa đọc tác phẩm đã thuộc tựa đề vì Vòng Tay Học Trò gắn liền với tên tuổi tác giả. Nói đến Nguyễn Thị Hoàng người ta nhớ đến Vòng Tay Học Trò...
Nhà sư, nhà thơ, nhà thư pháp Thích Nhuận Tâm cho biết sau khi thầy hoàn tất Lớp hướng dẫn thư pháp tại Huntington Beach, California cuối tuần này, Thầy sẽ bay sang Houston, Texas để sẽ hướng dẫn một lớp thư pháp dự kiến sẽ mở ra tại Tịnh Xá An Nhiên ở Houston.
Bài thơ Lời tình buồn được nhạc sĩ Vũ Thành An phổ nhạc năm 1967, khi nhạc sĩ và thi sĩ Chu Trầm Nguyên Minh cùng đang theo học lớp Sĩ quan tại quân trường Lam Sơn, Đồng Đế, đến nay đã trở thành một trong những ca khúc vượt thời gian, được thể hiện qua những giọng ca: Tuấn Ngọc, Khánh Ly, Bằng Kiều…
Trong một bối cảnh đất nước nhiễu nhương, hỗn loạn, nhà văn thường đóng một vai trò quan trọng bằng cách sử dụng ngôn từ của mình để phản ánh, phê bình, truyền cảm hứng và đôi khi thậm chí thách thức hiện trạng. Trong suốt chiều dài lịch sử, nhà văn phản ứng với những biến động khác nhau, cho dù đó là xã hội, chính trị hay văn hóa...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.