Tháng Ba nhớ Cao Xuân Huy

16/03/202410:19:00(Xem: 938)
huy
Cao Xuân Huy -- Ký họa chân dung của Võ Đình.



Một năm vù vèo lưng, phản

Cái nằm bẹp dí mùa đông

Thì cũng thèm nghe râu tóc

Liệng xuân trên những cánh đồng

 

Chẳng phải chim sao bay lượn

Cái diều. cái diều đi mô

Đã bứt dây đùn một xó

Sao còn tơ tưởng cơ đồ

 

Tháng ba bại xuội các thứ

Vậy mà mon men xuân tình

Tháng tư rựt hết khuy áo

Chào hàng mặt trận linh tinh

 

Bãi rác. tâm thần nhốn nháo

Làm sao tôi tìm được em

Trên cầu tàu dưới hầm mộ

Biển sâu hồn thủy táng nằm

 

Anh bạn cưa chân đồng đội

Cho thân mình đỡ thốn đau

Ừ cây súng cũng biết khóc

Tang thương một dải cơ cầu

 

Tháng ba lảo đảo cơ hội

Làm người giữa một luân phiên

Đâu rồi mũi kim xuyên tuyết

Lụi ta một phát ưu phiền


-- Hoàng Xuân Sơn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
thầm thì mấy câu không nghe rõ / rồi tan theo con đường dọc hàng cây bạch quả / màu xanh nồng nàn / thành phố trú lạnh nhìn về hoang vu / lủi thủi những người đàn bà trong góc tối...
tháng này chợt ho khan tưởng chừng vỡ ngực / lê từng bước ngả nghiêng / đầu óc chấp chới trong cõi lặng / đâu đây nghe từ tận cùng xa vắng / lũ đười ươi cười buốt não thắt tim...
Treo cổ lên / Mặt trời đen / Đầu cúi xuống / Nhất điểm hồng...
Trang Thơ Thứ Bẩy tuần này hân hạnh có sự góp mặt của nhà thơ Hoàng Thủy Trâm, lần đầu đến với Việt Báo, cùng các nhà thơ khác Lê Hưng Tiến, Lê Chiều Giang, Trần Hạ Vi, mỗi người một phong vị thơ, một thể cách sáng tạo, cùng làm nên tiếng nói thơ của thời đại mình đang sống, cùng tìm kiếm ý nghĩa nhân sinh. Việt Báo trân trọng giới thiệu...
Cõi thơ Viên Linh là cõi nhân sinh đầy hệ lụy của định mệnh. Định mệnh của một dân tộc điêu linh, lưu lạc. Định mệnh của con người bé nhỏ và yếu ớt trong dòng chảy cuồng lưu của kiếp sống. Định mệnh của tình yêu mệt mỏi, chán chường và bất trắc. Thơ Viên Linh là một biểu hiệu cho Con Người như là một hữu-thể-tại-thế với tất cả những khổ đau và hoan lạc. Ông vừa tạ thế hôm cuối tháng Ba vừa rồi, Việt Báo trân trọng đăng lại một số ít thơ của ông như một nén tâm hương gửi đến người Thi Sĩ quá cố.
tôi đã thấy đủ, nơi đây | những thay đổi làm chóng mặt | vũng nước xưa ễnh ương kêu khàn giọng | nay đèn thức trắng
Thơ Nguyễn-hòa-Trước được đặc trưng bởi sự tập trung vào tính sáng tạo của ngôn ngữ, sự giải cấu trúc của cú pháp và ngữ pháp thông thường, đồng thời khám phá những hạn chế và khả năng cố hữu của chính ngôn ngữ...
Đa tình ơi con mắt Phú Yên | Che trời suối tóc thả nghiêng nghiêng | Con gái nhà ai coi ngộ quá | Lòng Bình Định không đảo cũng điên.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.