Hôm nay,  

Nợ Công VN Đã Tới 100% GDP, Cán Bộ Giấu Tiền Ra Hải Ngoại; Nợ Xấu Tăng Đều Mỗi Năm: 10 ngân hàng có nợ xấu 720 triệu đôla

26/08/201300:00:00(Xem: 12099)
HANOI (VB) -- Nợ xấu tại Việt Nam lên tơi mức nào? Có thể đẩy VN vào chỗ khủng hoảng kinh tế hay không? Và có thể cứu cách nào ít đâu đớn nhất?

Đặc biệt, các cán bộ đaị gia vay tiền ngân hàng để kinh doanh nhưng nhiều người lấy cớ đầu tư ra hải ngoại và hô biến thành nợ xấu khó đòi.

Điều quan ngại là, hiện nay “Nợ có khả năng mất vốn của 10 ngân hàng tăng mạnh,” theo một bản tin trên tờ Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn.

Bản tin ghi rằng theo báo cáo tài chính bán niên năm 2013 của 10 ngân hàng đã công bố báo cáo tài chính hợp nhất, nợ có khả năng mất vốn (nợ nhóm 5) của các ngân hàng này đã tăng đến 33% trong sáu tháng đầu năm.

Tổng nợ có khả năng mất vốn của 10 ngân hàng này tính đến cuối tháng 6-2013 là 15.315 tỉ đồng (tương đương 720 triệu đôla Mỹ), tăng 33% so với mức 11.525 tỉ đồng (tương đương 542 triệu đôla Mỹ) cuối năm 2012.

Bản tin TBKTSG cho biết, nhóm mười ngân hàng này là Á Châu (ACB), Nam Việt (NVB), Phương Nam (PNB), BIDV, Eximbank (EIB), Sacombank (STB), Vietcombank (VCB), Sài Gòn - Hà Nội (SHB), Quân đội (MBB), Techcombank (TCB).

Trong khi đó, bài viết tựa đề “Quyền lực và chuyển đổi kinh tế” của Linda Yueh trên BBC ghi nhận rằng nợ công của chính phủ VN đang tăng tốc, thực tế tới 100% GDP:

“...Với Việt Nam thì việc cải tổ có vẻ như sa lầy do sự bất tài của những người điều hành các công ty nhà nước trong việc tư hữu hóa công ty ít nhất là từng phần, nếu không phải là toàn phần.

Nói cách khác, những người vốn được hưởng lợi từ việc thị trường hóa nền kinh tế nay đang kẹt trong các công ty làm ăn kém hiệu quả của mình, tạo gánh nặng cho hệ thống ngân hàng.

Nợ chính phủ của Việt Nam hiện chiếm khoảng 50% GDP, và đáng nói là có khoảng 37% là nợ nước ngoài.

Rồi khi các khoản nợ của các công ty nhà nước được cộng vào thì tổng nợ tăng gấp đôi, lên mức 100%. Đó là những con số thống kê làm gióng lên những hồi chuông báo động về nguy cơ khủng hoảng.

Để tránh khủng hoảng, Việt Nam cần phải cắt bỏ gánh nặng từ các công ty nhà nước, đồng thời cần đẩy nhanh việc tư hữu hóa.

Mà để làm được những điều đó, người ta cần đối phó với những nhóm lợi ích thủ cựu...”

Tuy nhiên, cắt bỏ khối u nợ xấu có dễ không?

Bài viết tựa đề “Những kẻ Xây Tổ Xứ Người” của tác giả Bùi Văn Bồng trên blog riêng của tác giả này cho biết chính các đại gia VN vay tiền ngân hàng từ VN và tẩu tán ra nước ngoài.

Bài viết trích như sau:

“...Với động cơ, chủ đích làm giàu, họ phải chạy cho ra tiền để mua chức trọng quyền cao, có vậy mới đủ điều kiện tham nhũng. Vì bài toán "thời đại và cơ chế"cho phép, có chức có quyền mới vơ tiền nhanh và dễ dàng. Khi họ đã mua được chức, quyền thì phải khôn ngoan và khéo léo hành động ngay khi mới yên vị, tức là tìm mọi cách mua lòng cấp trên, xây dựng niềm tin của lãnh đạo, từng bước thò bàn tay tham nhũng, ăn hối lộ, làm cò mồi cho những vụ việc/dự án của cơ quan để vừa bù cho khoản đã bỏ ra mua chức quyền, vừa thực hiện giấc mơ giàu sang phú quý...

...Vì thế, cái mưu kế phải nảy sinh. Họ vơ vét tiền trong nước, đổi ra ngoại tệ, vàng, kim loại quý, đá quý, đưa ra nước ngoài (phải là nước tư bản giàu có) để đầu tư, mở công ty, mua biệt thự, lâu dài, xe hơi "xây tổ" lâu dài. Những tài sản đó nằm lù lù như thế thì che giấu vào đâu...

...Chiêu thức hiện đại của những đại gia, đại quan có quyền chức trong tay không từ bất cứ thủ đoạn nào moi tiền nhà nước, làm rồng ngân khổ quốc gia để tuồn ra nước ngoài “xây tổ” lâu dài đã không còn tính con số chục được nữa. Có những "siêu doanh nghiệp" đã mở những công ty ở nước ngoài dưới nhiều hình thức. Theo Vinacorp: Một Công ty loại vừa, kém bề thế như Diệu Hiền (Thủy sản Bình An - Bianfishco) mà có tới 8 dự án đầu tư xây dựng tại San Francisco, New Jersey, Los Angeles (LA), Honolulu (Hawai), New Orian, New York (Boston), Miami và Chicago (Xem thêm ở đây), trong khi doanh nghiệp lại nợ tiền mua cá của nông dân và 'nợ xấu' các ngân hàng trên 2.000 tỉ đồng (!?).

Nhưng điều dáng nói là vốn, tài sản không phải của họ mà lại rút ruột từ các ngân hàng nhà nước. Không ít những khoản đắp vào việc "lót ổ, xây tổ" này đã dính đến nợ xấu khó đòi. Cái chiêu “Cướp tiền ngân hàng/ Nhanh tẩu ngoại bang” đã quá rõ như: Dương Chí Dũng, Giang Kim Đạt, Hồ Ngọc Tùng, Diệu Hiền... vẫn còn sờ sờ ra đấy! Những "phi vụ" hoành tráng và béo ngậy này, đảng cầm quyền đang phải đau đầu, và bó tay!”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi thì tin rằng công luận sẽ đỡ phẫn nộ (đôi phần) nếu mọi người hiểu ra rằng không riêng gì ông Phạm Sỹ Quý mà tất cả quan chức của chế độ hiện hành cùng ở trong tâm trạng bất an của những kẻ đang nhấp nhổm trên con tầu vét tốc hành. Họ đều vội vã, hối hả, giành giật thu vén nên còn tâm trí đâu mà nghĩ đến nhân cách hay danh dự, nói chi đến những chuyện xa xỉ như thời tiết, khí hậu, hay quân bình sinh thái...
Sau 7 ngày gọi là “làm việc khẩn trương, nghiêm túc và đầy tinh thần trách nhiệm”, Hội nghị lần thứ 6 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khoá XIII của CSVN đã bế mạc què quặt ngày 09/10/2022. “Què quặt” vì không có gì mới, toàn những vấn đề cũ đã thất bại trong nhiều năm được lặp lại...
Thảo nào mà ở Việt Nam người ta ưa chế giễu thầy bói, thầy cúng, thầy đồ, thầy pháp, thầy mo, thầy tu, thầy địa lý, thầy phong thủy... và cả thầy thuốc nữa nhưng thầy cãi thì không. Ở đất nước này giới luật sư được tôn trọng, và họ quả xứng đáng...
Tuy là một nhà văn danh tiếng nhưng Bá Dương, xem chừng, không được đồng bào/đồng chủng quí mến (hay yêu thích) gì cho lắm. Chả những thế, ông còn bị nhà nước Trung Hoa Dân Quốc bắt giam gần cả chục năm luôn!
Càng sống lâu, đảng Cộng sản Việt Nam càng chứng minh đã tàn lụi tư tưởng và cạn kiệt đường lối xây dựng đất nước và chỉnh đốn đảng. Bắng chứng này xuất hiện tại Hội nghị Trung ương 6/XIII ngày 03/10/2022, qua phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và 5 nội dung thảo luận...
Mọi cuộc cách mạng luôn luôn có cái giá riêng của nó. Riêng cái thứ cách mạng (thổ tả) của những người cộng sản Việt Nam thì đòi hỏi mọi người đều phải trả cái giá (hơi) quá mắc mà thành quả – xem ra – không có gì, ngoài tộc ác!
Lâu nay ta thường nghe nói thanh niên là rường cột của Quốc gia, nhưng tuổi trẻ Việt Nam thời Cộng sản đã xuống cấp trên mọi phương diện từ thể chất đến tinh thần và từ gia đình ra xã hội. Vậy đâu là nguyên nhân?
Rõ ràng toàn là những đòi hỏi quá đáng và … quá quắt. Ngay đến bác Hồ mà còn không bảo vệ được cả vợ lẫn con, bác Tôn cũng chỉ có mỗi một việc làm là… sửa xe đạp cho nó qua ngày đoạn tháng thì bác Quang biết làm sao hơn và làm gì khác được?
Truyện dài chống tham nhũng, lãng phí ở Việt Nam đã được thi hành từ Trung ương xuống địa phương, nhưng tham nhũng cứ trơ ra là vì sao? Thắc mắc này không phải đến thời Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng mới có mà từ khuya lắm rồi, ít nhất cũng từ khóa đảng VII thời ông Đỗ Mười làm Tổng Bí thư (28 tháng 6 năm 1991 - 26 tháng 12 năm 1997). Nhưng tại sao tình trạng này cứ kéo dài mãi và không có dấu hiệu suy giảm mà còn biến chứng, lan nhanh mặc dù nhà nước đã tung ra nhiều biện pháp phòng ngừa và chữa trị...
Tôi đã trót có dăm ba lời về nón cối, mũ cối, và dép râu nên (lỡ trớn) cũng xin được thưa luôn, đôi câu, về cái nón tai bèo...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.