Hôm nay,  

VC Trả Thù Nhà Văn N.X. Nghĩa

27/07/201300:00:00(Xem: 7244)
Một bản tin khẩn cấp từ mạng Dân Làm Báo cho biết: Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa hiện đang bị cán bộ CA trại giam trả thù hèn hạ vì tiết lộ thông tin về cuộc tuyệt thực của blogger Điếu Cày (hiện đang tuyệt thực sang ngày 34 liên tiếp).

Nguồn tin nói thêm: Hôm 17/7, khi vừa kịp báo tin cho vợ về việc Điếu Cày tuyệt thực, ông Nghĩa bị 4 cán bộ trại giam lao đến bịt miệng, lôi đi mất tích. Ngay sau đó, CA trại giam lập tức ra quyết định 'kỷ luật biệt giam' nhằm trả thù, hành hạ ông Nghĩa.

DLB giải thích rằng 'Kỷ luật biệt giam' là một hình thức trừng phạt hết sức man rợ của hệ thống nhà tù CS mỗi khi tù nhân làm trái ý cai ngục. Khi bị đưa đi 'kỷ luật biệt giam', tù nhân sẽ bị nhốt trong một căn phòng rất nhỏ và tối có tên gọi là 'phòng kỷ luật'. Dù được gọi là 'phòng', nhưng thực chất nơi này nhìn không khác gì những cái chuồng nuôi nhốt động vật.

'Biệt giam kỷ luật' thường đi kèm với việc cùm chân người tù. Đây là một hình thức tra tấn, trừng phạt hết sức man rợ thường được các trại giam mang ra áp dụng đối với tù nhân. Đã có trường hợp tù nhân phải bỏ mạng sau 10 ngày bị biệt giam kỷ luật bằng hình thức cùm chân. (Đọc thêm bài: Trại giam Z30A Xuân Lộc cùm chân tù nhân cho đến chết)

Trao đổi với Danlambao, bà Nguyễn Thị Nga - vợ nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa cho biết: Gia đình hiện đang hết sức lo lắng, bởi vì hiện nay ông Nghĩa đã lớn tuổi và mang rất nhiều chứng bệnh trong người.


Qua cách đối xử tàn độc của cán bộ trại giam số 6 đối với blogger Điếu Cày, có thể thấy rằng tình trạng hiện nay của nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa cũng đang hết sức nguy hiểm.

Dân Làm Báo cũng nhắc lại, trong buổi thăm nuôi hôm 17/7/2013, khi chuẩn bị sắp hết 15 phút gặp gia đình, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa bất ngờ nói to với vợ: "Em biết không, đến hôm nay anh Hải Điếu Cày đã tuyệt thực 25 ngày rồi!". Là một người đa cảm, giọng nói nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa lúc này run lên như bật khóc.

Vừa dứt lời, 4 cán bộ trại giam với khuôn mặt đầy giận dữ bất ngờ lao đến bịt miệng nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, rồi họ lôi ông đi một cách hết sức dã man và thô bạo. Bà Nga đứng nhìn chồng bị bắt đi trong uất nghẹn...

Được biết, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa (64 tuổi), bị bắt giam vào tháng 9/2008, hiện đang bị giam giữ tại trại giam số 6 (Thanh Chương - Nghệ An) với bản án 6 năm tù giam, 3 năm quản chế.

DLB ghi thêm: “Blogger Điếu Cày – Nguyễn Văn Hải và nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa đều là đồng hương tại Hải Phòng và đang bị giam giữ tại trại 6 Nghệ An. Cả hai đều được xem là những nhân vật tiên phong của phong trào dân chủ Việt Nam. Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa là đại diện của khối 8406, blogger Điếu Cày là người sáng lập Câu lạc bộ Nhà Báo Tự Do.”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngoài mặt ai cũng tưởng đảng Cộng sản Việt Nam đang “sống hùng”, “sống mạnh”, nhưng bên trong lại đang lo tranh đấu chống cuộc chiến tư tưởng để bảo vệ chế độ...
Nếu cha mẹ cũng như ông bà và chú bác của Lucas vẫn cứ im lặng cam chịu và chấp nhận chế độ hiện hành thì trong tương lai gần con bé sẽ được giám sát bởi đôi ba cái camera, chứ (e) không phải một...
Theo tôi thì “các vị cán bộ” này đều vẫn ngủ rất ngon vì họ được bảo vệ rất kỹ trong những căn “nhà gỗ triệu đô” bởi chế độ hiện hành. Qua lệnh xử phạt “500 triệu đồng và cho tồn tại ‘biệt phủ’ của gia đình ông Phạm Sỹ Quý” ở Yên Bái, mọi người đều thấy được cái tâm, cũng như cái tầm, của những người hiện đang nắm quyền bính ở Việt Nam. Đất nước này tuy không nằm trên đường xích đạo như Ecuador nhưng số phận thì e đen đủi hơn nhiều...
Tuổi trẻ Việt Nam sống dưới chế độ Cộng sản thì phải “vừa hồng, vừa chuyên”, ai không đạt tiêu chuẩn sẽ bị loại khỏi hàng ngũ “hạt giống đỏ”. Nhưng tình trạng “khô đoàn, nhạt đảng” và “phai nhạt lý tưởng Mác-Lênin, Tư tưởng Hồ Chí Minh” lại đang đe dọa sự tồn vong của chế độ. Về tổng thể, điều này không mới, nhưng tính “đại trà” (tràn lan) của tình hình này đã khiến đảng Cộng sản Việt Nam lo sốt vó. Vì vậy, đảng đã chỉ thị phải khẩn trương chống đỡ.
May mắn là những trường hợp “đáng tiếc” như thế không nhiều. Dù hết sức nỗ lực từ nhiều năm qua, Ủy Ban Nhà Nước Về Người Việt Ở Nước Ngoài (NVNONN) cũng chỉ thu dụng được chừng năm bẩy tên vô loại loanh quanh ở phố Bolsa, thôi: Nguyễn Phương Hùng, Hoàng Duy Hùng, Vũ Hoàng Lân, Nguyễn Ngọc Lập, Nguyễn Trường…
Trên nóc chợ có dựng tượng Nguyễn Trung Trực bằng đồng. Pho tượng nhỏ, kích thước chỉ bằng một người thường, và không có đường nét nào đặc biệt, ngoại trừ đôi mắt. Ngó buồn thảm thiết!
Cộng sản Việt Nam nhìn đâu cũng thấy kẻ thù và các “thế lực thù địch, phản động”, nhưng chúng là ai mà làm điện đầu nhà nước? Hỏi cho vui vậy thôi chứ Công an biết hết. Không dám bắt vì chúng nói đúng những việc đảng và nhà nước ngồi lên Hiến pháp và Pháp luật...
Vài hôm trước, trước khi “toàn dân nô nức” kỷ niệm Ngày Giải Phóng Thủ Đô (lần thứ 68) nhà thơ Hoàng Hưng đã viết một câu ngăn ngắn (và hơi khó hiểu) trên trang FB của ông: “Sắp đến ngày 10/10 ! Biết bao người con tinh hoa của Hà Nội vui mừng đón ngày ấy rồi tan nát cả đời sau ngày ấy huhu…”
Trong mọi tình huống “tự diễn biến, tự chuyển hóa” không đâu nguy hiểm bằng trong hai lĩnh vực an ninh và quốc phòng, vì sự tồn vong của chế độ CSVN hoàn toàn lệ thuộc vào Công an và Quân đội...
Chung cuộc, may thay, ông Trường Chinh cũng đã cứu được chính mình. Ông qua đời vì tai nạn chứ không phải vì bị đầu độc – như rất nhiều đồng chí khác...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.