Hôm nay,  

Nhà Nước VN Dở Trò Côn Đồ

21/07/201200:00:00(Xem: 14558)
Bản tin VOA loan rằng, tổ chức Phóng viên Không biên giới (RSF) có trụ sở tại Pháp mạnh mẽ lên án chiến dịch mới của chính quyền Việt Nam đối với các blogger và những nhà hoạt động nhân quyền trong nước.

Trong thông cáo mới ban hành, RSF nhận xét rằng Hà Nội không trừ một hình thức nào để trấn áp những người bất đồng chính kiến, từ theo dõi, tấn công, thẩm vấn, cho tới giam giữ bất hợp pháp.

Phóng viên Không biên giới tố cáo chính quyền Việt Nam hành xử như côn đồ đối với các blogger ôn hòa vì e rằng một làn sóng mới biểu tình chống Trung Quốc có thể đe dọa sự ổn định nội bộ.

Ông Benjamil Ismail, Giám đốc phụ trách khu vực Châu Á-Thái Bình Dương trong tổ chức RSF, phát biểu với VOA Việt ngữ:

“Chúng ta cần phải đánh động sự quan tâm của công luận quốc tế về những gì đang diễn ra tại Việt Nam và thúc đẩy chính quyền Hà Nội ngưng đàn áp, hăm dọa các blogger và những nhà bất đồng chính kiến, những người có thể bị hàng chục năm tù giam chỉ vì sử dụng mạng internet để kêu gọi dân chủ cho Việt Nam.”

RSF kêu gọi Hà Nội phải phóng thích ngay lập tức các nhà hoạt động bị bắt giam chỉ vì họ đã nỗ lực đáp ứng nhu cầu của người dân về quyền được tự do tiếp cận thông tin.


Tổ chức bảo vệ nhân quyền này đặc biệt nhấn mạnh tới trường hợp của blogger Điếu Cày, tức nhà báo tự do Nguyễn Văn Hải, người đang bị giam giữ dài hạn không qua xét xử dù bản án 30 tháng tù về tội danh trốn thuế mà anh bị tuyên phạt hồi tháng 9 năm 2008 đã mãn hạn.

Trong số các vụ blogger bị hành hung, bắt giam, thẩm vấn, sách nhiễu được RSF lưu ý có trường hợp của blogger Nguyễn Hoàng Vi, Huỳnh Thục Vy, và Bùi Minh Hằng.

RSF cho rằng trước phong trào nổi dậy ở Ả Rập và các cải cách dân chủ gần đây tại Miến Điện, chính quyền Việt Nam đang tăng cường kiểm soát và áp dụng các biện pháp đàn áp mạnh tay để phủ đầu các hoạt động cổ súy dân chủ mà họ cho là có thể gây mất ổn định.

Việt Nam nằm trong danh sách của Tổ chức Phóng viên Không biên giới liệt kê Những kẻ thù của internet.

Theo thống kê của RSF, tại Việt Nam hiện có ít nhất 18 người đang bị giam cầm vì đã bày tỏ quan điểm tự do trên mạng internet.

VOA cũng ghi, “Tổ chức Phóng viên Không biên giới gọi Việt Nam là nhà tù lớn hàng thứ ba trên thế giới đối với giới blogger và những người thể hiện quan điểm bất đồng trên mạng, sau Trung Quốc và Iran.”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi thì tin rằng công luận sẽ đỡ phẫn nộ (đôi phần) nếu mọi người hiểu ra rằng không riêng gì ông Phạm Sỹ Quý mà tất cả quan chức của chế độ hiện hành cùng ở trong tâm trạng bất an của những kẻ đang nhấp nhổm trên con tầu vét tốc hành. Họ đều vội vã, hối hả, giành giật thu vén nên còn tâm trí đâu mà nghĩ đến nhân cách hay danh dự, nói chi đến những chuyện xa xỉ như thời tiết, khí hậu, hay quân bình sinh thái...
Sau 7 ngày gọi là “làm việc khẩn trương, nghiêm túc và đầy tinh thần trách nhiệm”, Hội nghị lần thứ 6 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khoá XIII của CSVN đã bế mạc què quặt ngày 09/10/2022. “Què quặt” vì không có gì mới, toàn những vấn đề cũ đã thất bại trong nhiều năm được lặp lại...
Thảo nào mà ở Việt Nam người ta ưa chế giễu thầy bói, thầy cúng, thầy đồ, thầy pháp, thầy mo, thầy tu, thầy địa lý, thầy phong thủy... và cả thầy thuốc nữa nhưng thầy cãi thì không. Ở đất nước này giới luật sư được tôn trọng, và họ quả xứng đáng...
Tuy là một nhà văn danh tiếng nhưng Bá Dương, xem chừng, không được đồng bào/đồng chủng quí mến (hay yêu thích) gì cho lắm. Chả những thế, ông còn bị nhà nước Trung Hoa Dân Quốc bắt giam gần cả chục năm luôn!
Càng sống lâu, đảng Cộng sản Việt Nam càng chứng minh đã tàn lụi tư tưởng và cạn kiệt đường lối xây dựng đất nước và chỉnh đốn đảng. Bắng chứng này xuất hiện tại Hội nghị Trung ương 6/XIII ngày 03/10/2022, qua phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và 5 nội dung thảo luận...
Mọi cuộc cách mạng luôn luôn có cái giá riêng của nó. Riêng cái thứ cách mạng (thổ tả) của những người cộng sản Việt Nam thì đòi hỏi mọi người đều phải trả cái giá (hơi) quá mắc mà thành quả – xem ra – không có gì, ngoài tộc ác!
Lâu nay ta thường nghe nói thanh niên là rường cột của Quốc gia, nhưng tuổi trẻ Việt Nam thời Cộng sản đã xuống cấp trên mọi phương diện từ thể chất đến tinh thần và từ gia đình ra xã hội. Vậy đâu là nguyên nhân?
Rõ ràng toàn là những đòi hỏi quá đáng và … quá quắt. Ngay đến bác Hồ mà còn không bảo vệ được cả vợ lẫn con, bác Tôn cũng chỉ có mỗi một việc làm là… sửa xe đạp cho nó qua ngày đoạn tháng thì bác Quang biết làm sao hơn và làm gì khác được?
Truyện dài chống tham nhũng, lãng phí ở Việt Nam đã được thi hành từ Trung ương xuống địa phương, nhưng tham nhũng cứ trơ ra là vì sao? Thắc mắc này không phải đến thời Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng mới có mà từ khuya lắm rồi, ít nhất cũng từ khóa đảng VII thời ông Đỗ Mười làm Tổng Bí thư (28 tháng 6 năm 1991 - 26 tháng 12 năm 1997). Nhưng tại sao tình trạng này cứ kéo dài mãi và không có dấu hiệu suy giảm mà còn biến chứng, lan nhanh mặc dù nhà nước đã tung ra nhiều biện pháp phòng ngừa và chữa trị...
Tôi đã trót có dăm ba lời về nón cối, mũ cối, và dép râu nên (lỡ trớn) cũng xin được thưa luôn, đôi câu, về cái nón tai bèo...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.