Hôm nay,  

Sài Gòn: Xóa Sổ 1 Giáo Xứ Q.2 Đập Nhà Thờ, Xây Khu Giải Trí

29/04/201100:00:00(Xem: 7501)

Sài Gòn: Xóa Sổ 1 Giáo Xứ Q.2 Đập Nhà Thờ, Xây Khu Giải Trí

SAIGON -- Một giaó xứ đã bị xóa sổ sạch.
Bản tin từ trang blog Dân Làm Báo hôm 29/4/2011 có nhan đề “Ai đã tiếp tay “xóa sổ” Giáo Xứ Thanh Bình"” đã kể chuyện một giaó xứ tại quận 2 Sài Gòn đã bị xóa sổ sạch sẽ để tư bản đỏ sẽ xây khu giaỉ trí gọi là “Đảo Kim Cương.”
Nơi naà trước kia là một trại phong, và chính phủ đã dùng bạo lực giải tỏa, yêu cầu mọi người trong trại này phải dọn về trại phong Bến Sắn.
Bản tin ký tên Người Thanh Bình của trang tin này viết trích như sau.
“Nay toàn bộ bà con trong trại phong đã bị cưỡng chế, với thân phận bệnh hoạn, không được ai nâng đỡ kể cả tinh thần lẫn vật chất, công với sự thiếu hiểu biết, nên đã bị cường quyền đền bù với giá rẻ mạt ! ...
Tên thường gọi : Trại phong Thanh Bình, Phường Bình Khánh, quận 2 , Saigòn.
Đất trại phong Thanh Bình trước kia của Hội Thừa Sai Paris (MEP) bán lại cho Tòa Tổng Giám Mục Sài Gòn, diện tích thửa đất này 106 mẫu, nhằm mục đích phục vụ người phong. Giáo Xứ Thanh Bình do Đức cha Phaolô Nguyễn Văn Bình thành lập do đó trại mang tên Ngài, Ngài giao cho Hội Bạn Người Cùi Việt Nam điều hành trại phong.
Trước năm 1975, người trong trại phong dùng đất cất nhà ở, canh tác làm ruộng kiếm kế sinh nhai. Thành viên trong trại đa số là người giáo dân công giáo. Có nhà nguyện, có giáo dân và có linh mục đến dâng lễ thường xuyên và trại phong Thanh Bình trở thành giáo xứ Thanh Bình.
Trong biến cố 1975, chủ tịch ban điều hành Hội Bạn Người Cùi Việt Nam vượt biên. Thành phố lấy lý do chủ hộ vượt biên nên quản lý trại phong Thanh Bình. Tuy vậy các hoạt động tôn giáo vẫn diễn ra bình thường. Giáo dân trong trại phong vẫn đi lễ, linh mục vẫn thường xuyên đến dâng lễ trong ngôi nhà thờ có từ thời mới thành lập trại.
Nhà Thờ Thanh Bình. Nay chỉ là một bãi gạch bị đập nát! San bằng!

Sau khi thành phố quản lý 106 mẫu đất của trại phong Thanh Bình, thành phố chỉ chừa lại cho dân trong trại phong 7,1 mẫu làm thổ cư và 5,7 mẫu để canh tác. Nằm trong một hòn đảo, bao vây bởi con rạch lớn và ghe thuyền có thể qua lại.
Nay có kế hoạch giải tỏa trại phong và dự trù đưa bệnh nhân về trại phong Bến Sắn. Để biến thành hòn đảo Kim Cương; vui chơi giải trí , với tiêu chuẩn 5 sao. Hiện nay giá 1m2 đất tại đây khoảng 70.000.000 VNĐ ( bảy mươi triệu ) Trong khi đền bù cho dân với giá ban ơn: 1.200.000 VNĐ!
Đài Đức Mẹ. Bị đập nát ! Chỉ còn lại chân đài ! Ai đem Đức Mẹ đi nhốt ở mô "
Thực chất, đất này vẫn là sở hữu của Tòa Tổng Giám Mục Saigon. Hội Bạn Người Cùi Việt Nam chỉ là hội đại diệnTòa Giám Mục quản lý trại phong chứ không phải là sở hữu chủ. Nhân đây cũng xin nói thêm: Hội Bạn Người Cùi Việt Nam không phải là của chính quyền trước năm 1975, mà chỉ là một đòan thể công giáo tiến hành được ủy quyền điều hành trại phong nhân danh Tòa Tổng Giám Mục.
Vì lẽ sang nhượng cho Tòa Tổng Giám Mục với mục đích phục vụ người phong nên Hội Thừa Sai Paris bán lại 106 mẫu đất này cho Tòa Tổng Giám Mục Saigon với giá chỉ 1 đồng bạc.
Nay toàn bộ bà con trong trại phong đã bị cưỡng chế, với thân phận bệnh hoạn, không được ai nâng đỡ kể cả tinh thần lẫn vật chất, công với sự thiếu hiểu biết, nên đã bị cường quyền đền bù với giá rẻ mạt!
Bà Nguyễn Thị Quế, 83 tuổi, vào trại năm 1968: “Chúng tôi sẽ sống ra sao nếu không được bồi thường về nhà, đất khi bị thu hồi"”
Ngay cả ngôi nhà thờ, cũng bị ai đó phá dỡ, kể cả Đài Đức Mẹ cũng bị đập phá ! Nay chỉ còn trơ trọi một bãi đất trống, chân đài Đức Mẹ bị xô đổ, chỉ còn lại một khúc bê tông! Vào khoảng cuối tháng 3/2011.”(hết trích) Độc giả có thể đọc thêm chi tiết ở trang: danlambaovn.blogspot.com/

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngoài mặt ai cũng tưởng đảng Cộng sản Việt Nam đang “sống hùng”, “sống mạnh”, nhưng bên trong lại đang lo tranh đấu chống cuộc chiến tư tưởng để bảo vệ chế độ...
Nếu cha mẹ cũng như ông bà và chú bác của Lucas vẫn cứ im lặng cam chịu và chấp nhận chế độ hiện hành thì trong tương lai gần con bé sẽ được giám sát bởi đôi ba cái camera, chứ (e) không phải một...
Theo tôi thì “các vị cán bộ” này đều vẫn ngủ rất ngon vì họ được bảo vệ rất kỹ trong những căn “nhà gỗ triệu đô” bởi chế độ hiện hành. Qua lệnh xử phạt “500 triệu đồng và cho tồn tại ‘biệt phủ’ của gia đình ông Phạm Sỹ Quý” ở Yên Bái, mọi người đều thấy được cái tâm, cũng như cái tầm, của những người hiện đang nắm quyền bính ở Việt Nam. Đất nước này tuy không nằm trên đường xích đạo như Ecuador nhưng số phận thì e đen đủi hơn nhiều...
Tuổi trẻ Việt Nam sống dưới chế độ Cộng sản thì phải “vừa hồng, vừa chuyên”, ai không đạt tiêu chuẩn sẽ bị loại khỏi hàng ngũ “hạt giống đỏ”. Nhưng tình trạng “khô đoàn, nhạt đảng” và “phai nhạt lý tưởng Mác-Lênin, Tư tưởng Hồ Chí Minh” lại đang đe dọa sự tồn vong của chế độ. Về tổng thể, điều này không mới, nhưng tính “đại trà” (tràn lan) của tình hình này đã khiến đảng Cộng sản Việt Nam lo sốt vó. Vì vậy, đảng đã chỉ thị phải khẩn trương chống đỡ.
May mắn là những trường hợp “đáng tiếc” như thế không nhiều. Dù hết sức nỗ lực từ nhiều năm qua, Ủy Ban Nhà Nước Về Người Việt Ở Nước Ngoài (NVNONN) cũng chỉ thu dụng được chừng năm bẩy tên vô loại loanh quanh ở phố Bolsa, thôi: Nguyễn Phương Hùng, Hoàng Duy Hùng, Vũ Hoàng Lân, Nguyễn Ngọc Lập, Nguyễn Trường…
Trên nóc chợ có dựng tượng Nguyễn Trung Trực bằng đồng. Pho tượng nhỏ, kích thước chỉ bằng một người thường, và không có đường nét nào đặc biệt, ngoại trừ đôi mắt. Ngó buồn thảm thiết!
Cộng sản Việt Nam nhìn đâu cũng thấy kẻ thù và các “thế lực thù địch, phản động”, nhưng chúng là ai mà làm điện đầu nhà nước? Hỏi cho vui vậy thôi chứ Công an biết hết. Không dám bắt vì chúng nói đúng những việc đảng và nhà nước ngồi lên Hiến pháp và Pháp luật...
Vài hôm trước, trước khi “toàn dân nô nức” kỷ niệm Ngày Giải Phóng Thủ Đô (lần thứ 68) nhà thơ Hoàng Hưng đã viết một câu ngăn ngắn (và hơi khó hiểu) trên trang FB của ông: “Sắp đến ngày 10/10 ! Biết bao người con tinh hoa của Hà Nội vui mừng đón ngày ấy rồi tan nát cả đời sau ngày ấy huhu…”
Trong mọi tình huống “tự diễn biến, tự chuyển hóa” không đâu nguy hiểm bằng trong hai lĩnh vực an ninh và quốc phòng, vì sự tồn vong của chế độ CSVN hoàn toàn lệ thuộc vào Công an và Quân đội...
Chung cuộc, may thay, ông Trường Chinh cũng đã cứu được chính mình. Ông qua đời vì tai nạn chứ không phải vì bị đầu độc – như rất nhiều đồng chí khác...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.