Hôm nay,  

Đức Hết Chống Cộng Sau Khi Thiên Đàng Cộng Sản Đông Đức (DDR) Sụp Đổ Rồi Sao?

29/05/201300:00:00(Xem: 7621)
Hôm nay, người viết giới thiệu đến quý độc giả cuộc bầu cử địa phương (làng, quận, thị xã) diễn ra ngày 26-05-2013 ở Schleswig-Holstein/Bắc Đức. Và cũng xin mượn kết quả cuộc bầu cử này để đưa ra vài nhận định riêng liên quan đến chuyện "chống cộng"!.

Theo kết quả chính thức sơ bộ đã được công bố, đảng Dân Chủ Thiên Chúa Giáo (CDU) là đảng mạnh nhất trong cuộc bầu cử địa phương ở tiểu bang Schleswig-Holstein nhưng bên phía chính phủ, liên minh cầm quyền SPD và đảng Xanh tăng đáng kể. CDU vẫn còn dẫn đầu với 38,9%, gần giống như kết quả của 5 năm trước (38,6%). Đảng SPD đạt 29,8% (+3,2%), đảng Xanh được 13,7% (+3,4% so với năm 2008) và SSW chiếm 2,9% (năm 2008: 3%).

Riêng đảng Tự Do Dân Chủ Đức (FDP) đã có thiệt hại nặng, chỉ còn 5% (-4% so với 2008 là 9%). Đảng Tả Khuynh (die Linke) mất 4,4 điểm xuống chỉ còn 2,5% và từ đó bị loại ra khỏi chính quyền địa phương. Đảng Hải Tặc (Pirate): 1,6%.

Cuộc bầu cử địa phương (Kommunalwahlen= municipal elections) tại tiểu bang Schleswig-Holstein thuộc miền Bắc nước Đức do liên minh tay ba (SPD+Xanh+SSW) đang nắm quyền tại đây kể từ năm ngoái được xem như là một thử nghiệm quan trọng đối với chính quyền đương nhiệm sau một năm làm việc cũng như cho cuộc tổng tuyển cử ở Đức vào mùa thu 2013 tới.

Thay lời kết: Dựa vào kết quả bầu cử kể trên, người viết đưa ra vài nhận định riêng sau đây:

Đảng Hải tặc trong thời gian qua chưa chứng tỏ có một đường lối chính trị, kinh tế nào rõ ràng nên cử tri Đức không ủng hộ họ nữa, so với bốn kỳ bầu cử nghị viện tiểu bang trước đây.

Nếu sự ủng hộ của cử tri Đức dành cho FDP không thay đổi (hiện tại 4%), chưa chắc là FDP sẽ đạt tỷ lệ số phiếu tối thiểu 5% để được tham chính sau cuộc bầu cử Quốc Hội vào tháng 9-2013.

Trong trường hợp FDP bị loại, liên đảng CDU/CSU đơn phương cũng có thể "bị hất ra khỏi chính quyền" Đức NẾU hai đảng SPD + Xanh hoặc chiếm đa số phiếu tuyệt đối hay là toàn bộ khối đối lập gồm ba đảng SPD+Xanh và Tả Khuynh (dù SPD trước bầu cử luôn luôn nói sẽ không hợp tác với Linke) liên minh với nhau thành lập tân chính phủ Đỏ+Xanh+Đỏ (SPD+Xanh+die Linke). Tuy nhiên giải pháp này khó thành hình vì sẽ bị chống đối từ nhiều phía, kể cả nội đảng SPD và Xanh. Trong trường hợp CDU/CSU thắng, FDP bị loại nhưng khối đối lập không chiếm đa số phiếu tuyệt đối thì giả thuyết khác cần được đề cập đến là một liên minh lớn giữa CDU + SPD hay liên minh gồm CDU/CSU + Xanh, nếu SPD giữ đúng lời tuyên bố của ứng cử viên thủ tướng Peer Steinbrueck từ nhiều tháng qua là không đứng chung với CDU trong một liên minh lớn!

Nữ thủ tướng Đức Merkel vốn lớn lên tại DDR (cộng sản Đông Đức cũ) và qua kinh nghiệm sống từng tuyên bố không thích cộng sản nhưng rõ ràng vì quyền lợi kinh tế quốc gia Đức vẫn "làm ăn với Trung cộng (TC)" mặc dầu biết TC là 1 nước cộng sản, độc tài, mang mộng bá quyền, rất dã man đối với thành phần đối lập và Tây tạng. Người Việt tỵ nạn, yêu Tự Do Dân Chủ đừng quên điều này vì rõ ràng chính trị và kinh tế "thường đi đôi" với nhau, khó tách rời ra được!.
deutscheeinheit_mauerfall__duc_thong_nhat_buc_tuong_berlin_sup_
Ngọc- Châu (Nam Đức)
Một điều đáng lưu ý, đảng Tả Khuynh (hậu thân của cộng sản Đông Đức cũ) ngoại trừ vài tiểu bang ở phía Đông (DDR cũ) ra hầu như mất hẳn sự tin tưởng và ủng hộ của dân Đức trên bình diện tiểu bang ở phía Tây. Rõ ràng và cũng dễ hiểu vì dân phía Tây Đức trải qua bài học cộng sản DDR trước đây vì chính họ đã phải thắt lưng buộc bụng để giúp cho đồng hương ở phía Đông từ hơn 22 năm qua kể từ khi nước Đức thống nhất. Và họ, nhờ dân trí cao đã hiểu quá rõ là trên thực tế cộng sản chẳng bao giờ có thể đem lại phúc lợi gì cho đời sống của họ cho nên mặc dù Tả Khuynh tìm đủ mọi cách quảng cáo rùm beng ở Tây Dức nhưng kết quả chẳng đi đến đâu bởi lẽ dân Đức đâu dại gì chạy theo ảo tưởng, những lời nói suông!. Họ cũng chẳng khờ khạo nghe những "lời đường ngọt, sự hứa hẹn chưa thấy được" khi mà hiện tại dân Đức đang có cuộc sống ấm no, hưởng đầy đủ Nhân Quyền, quyền Tự Do ngôn luận, báo chí, hội họp, biểu tình…

Có một số người Việt đã viết, đưa ra quan điểm là VN giờ "đâu còn cộng sản" nữa mà chống?. Người viết nghĩ rằng chẳng cần tranh luận làm gì cho mất thì giờ vô ích bởi lẽ giản dị khó mà có thể thay đổi được lối suy nghĩ của họ nếu đó là "bản chất"! Nước Đức thống nhất từ 1990, đã gần 23 năm rồi, ai cũng biết chủ nghĩa cộng sản bị vất vào thùng rác. DDR bị sụp đổ nhanh chóng vì lòng người dân Đông Đức từ lâu rồi muốn thế. Còn lại một số thành viên già nua và một số giới trẻ (đa số thuộc vùng DDR cũ) cố bám víu vào chủ thuyết cộng sản, vốn lỗi thời. Và điều gì đã xảy ra?. Dân chúng Đức hơn 22 năm qua cho đến nay, vẫn tiếp tục chống cộng sản, không muốn cộng sản có thế đứng trên chính trường Đức với Lá Phiếu Dân Chủ của họ. Người Đức đã dùng sức mạnh của lá phiếu từ từ loại Tả Khuynh ra khỏi chính quyền.

Xin được nhắc lại vài dữ kiện ảnh hưởng không ít đến việc các chính đảng Đức như CDU hay SPD "không muốn" liên minh với Tả Khuynh để cho những ai nghĩ rằng "đâu còn cộng sản" nữa mà chống cũng nên biết đến, nếu chưa!. Đảng cộng sản Đức và bộ chính trị thời DDR sau 45 năm cai trị đã đưa tình trạng kinh tế Đông Đức "xuống dốc như thế nào" thì dân DDR tận mắt đã thấy,đã có dịp để so sánh đời sống giữa DDR và Tây Đức sau khi bức tường Bá Linh bị sụp. Dân Tây Đức cũng nhìn thấy rất rõ "món nợ khổng lồ" do cộng sản DDR để lại, mà hậu hậu quả dành cho họ (dân phía Tây) là tính đến nay Tây Đức đã phải bỏ bạc tỷ để nâng cao đời sống dân DDR cũng như tân trang lại tất cả hệ thống giao thông, bệnh viện, nhà cửa .v.v..., chưa nói đến chuyện dân DDR "từng nếm mùi" chế độ độc tài, đảng trị nên sợ cộng sản! Vì thế dân Đức nói chung chẳng những sợ mà còn thiếu tin tưởng vào Tả Khuynh, hậu thân của đảng cộng sản Đông Đức cũ.

Chưa hết, nhân sinh nhật 85 tuổi của Fidel Castro hôm 13-8-2011, cấp lãnh đạo đảng Tả khuynh (Die Linke) tại Đức biên thư tâng bốc, chúc mừng lãnh tụ cộng sản nước Cuba là Fidel Castro mà không chịu đưa ra lời giải thích xác đáng đã bị các đảng đối thủ chính trị chỉ trích nặng nề.

Ông Philipp Missfelder, chuyên gia ngoại vận, chủ tịch tổ chức Thanh Niên Dân Chủ Thiên Chúa Giáo (Junge Union), đã đánh giá bức thư của bà Gesine Lưtzsch và ông Klaus Ernst, hai vị đồng chủ tịch đảng Tả Khuynh là một “xì-căn-đanh" hạ mình trước một tên lãnh tụ độc tài từng đàn áp dân tộc Cuba hàng thập niên qua. Theo ông Missfelder đảng Tả khuynh qua đó đã “đồng tình với một chế độ độc tài đảng trị”! Missfelder dẫn chứng từ thư của Lưtzsch và Ernst bị báo chí phanh phui, lên án thêm rằng lãnh tụ Fidel Castro đã bắt bớ tiêu diệt có hệ thống những ai bất đồng chính kiến và chế độ này hiện vẫn đang tống tù ngay tức khắc ai tận dụng quyền tự do chống lại.

Tại Bá Linh, một phát ngôn viên của đảng Tả Khuynh đã tránh né trả lời câu hỏi của nhật báo “Tagesspiegel”, cho rằng đó là chuyện riêng, thư riêng của hai người đảng trưởng nên xin được miễn bàn, mặc dù sự việc đã vượt khỏi ranh giới cá nhân khi nội dung bức thư có cả chữ ký của bà Lưtzsch và ông Ernst đã được trang nhà Bộ Ngoại giao Cuba đăng tải chính thức bằng tiếng Tây Ban Nha quảng cáo như thành tích gặt hái được từ các "đồng chí cộng sản bên Đức" khen ngợi. Cả hai vị đảng trưởng Tả Khuynh cũng không đá động gì đến tình trạng vi phạm nhân quyền trắng trợn tại Cuba, ngược lại còn tâng bốc “Đồng chí kính yêu Fidel Castro” có thành tích lịch sử mang lại sự nghiệp “thắng lợi vẻ vang cho dân tộc Cuba trong giáo dục, khoa học. văn hoá, y tế và thể thao cùng nhiều lãnh vực khác…”. Sau cùng, Lưtzsch và Ernst lại còn hứa hẹn sẽ ủng hộ Fidel Castro hết mình cũng như “xiết chặt tình hữu nghị với dân tộc Cuba” (sic)!

Chính vì thế Tả Khuynh bị nghi ngờ rằng chưa lột xác, chưa từ bỏ hẳn chế độ cộng sản và theo thiển ý người viết đây là nguyên nhân SPD và nhất là CDU và FDP luôn khước từ việc liên minh phân quyền với đảng Tả Khuynh, bởi lẽ họ chưa có lập trường chính trị rõ ràng, sợ rằng nếu "hợp tác với Tả Khuynh" thì thế nào cũng bị cử tri Đức "bỏ phiếu bằng chân", ảnh hưởng không ít đến việc tham chính hầu đem lại phúc lợi, no ấm cho dân chúng Đức nói riêng. Điều này đã được minh chứng bằng kết quả các cuộc bầu cử trong thời gian qua (trừ vài tiểu bang ở phiá Đông) Tả Khuynh (hậu thân cộng sản DDR) đã từ từ bị loại ra khỏi chính quyền tiểu bang: 2,2% /Schlewig-Holstein 2012); 2,6% (tiểu bang NRW, tháng 5-2012); 3,2% (tháng Giêng 2013 / Niedersachsen) và mới nhất hôm 26-05-2013 trong cuộc bầu cử địa phương ở Schleswig-Holstein với 2,5%.

Phải chăng người Đức tuy đất nước đã được thống nhất, và hiện nay dân chúng đang sống dưới một thể chế TỰ DO DÂN CHỦ nhưng vốn sợ cộng sản từ căn bản và từ kinh nghiệm đã có với DDR nên dân Đức vẫn tiếp tục khước từ chủ thuyết cộng sản vô nhân đạo, tráo trở, đơn giản chỉ bằng với Lá Phiếu Dân Chủ sẵn có trong tay của họ, đúng như bà thủ tướng Merkel, một nhân chứng sống đã nói: "Cộng Sản đã làm cho người dân trở thành gian dối !".

Nhiều chính trị gia nổi danh của các đảng phái dân chủ Đức luôn lên tiếng chỉ trích Tả Khuynh vì không chấp nhận lập trường, quan điểm chính trị chưa rõ ràng của Tả Khuynh. Dân chúng Đức, nhất là dân chúng phía Tây nhờ dân trí cao (theo thiển ý người viết) nên không tin tưởng cộng sản; những nhà đấu tranh dân chủ vào cuối thập niên 90 chống lại nhà nước đưa đến sự sụp đổ cộng sản DDR và các nạn nhân của chế độ cũng như các chính trị gia hàng đầu của Đức quốc thì cảnh giác, nhắc nhở dân chúng đừng tin cộng sản vì chúng gian dối chỉ tuyên truyền bịp bợm…

Thêm vào đó, cử tri Đức đã sử dụng đúng Lá Phiếu Dân Chủ của mình, không bỏ phiếu ủng hộ cho Tả Khuynh thì đây chính là những phương thức chống cộng hữu hiệu nhất của Đức vậy!. Người Đức vẫn còn tiếp tục chống cộng, vẫn tìm cách ngăn chận sự bành trướng của chủ thuyết cộng sản vì họ không muốn sống dưới chế độ cộng sản, không muốn lần nữa bị cộng sản cai trị họ và những thế hệ kế tiếp một cách độc tài, dã man giống như dưới thời DDR trước khi Đức thống nhất!

Ai dám nói: "Nước Đức hết cộng sản rồi nên còn gì để mà chống và chống làm chi ???".

© Ngọc- Châu (Nam Đức, 28-05-2013)

(Phóng dịch và phóng tác dựa theo tài liệu/tin của AFP, die Welt, Yahoo-News, dapd)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thời gian còn làm Trung Sĩ Thông Dịch Viên trong Bộ Tư Lệnh Lục Quân Hoa Kỳ ở căn cứ Long Bình, Việt Nam vào năm 1969, trước khi tôi được chuyển sang phục vụ trong ngành phi hành của Không Quân Việt Nam Cộng Hòa, thì tôi có dịp tháp tùng phái đoàn Dân Sự Vụ (Civic Action) Lữ Đoàn 18 Quân Cảnh Hoa Kỳ (U.S. 18th Military Police Brigade) đi công tác ở Nhật Bản. Cũng trong chuyến công du này tôi đã phát hiện ra rằng, Nhật Bản là một quốc gia thực thi được chính sách phát triển kinh tế làm thịnh vượng cho toàn thể xã hội, và xóa bỏ được nhiều điều bất công...
Trong bất kỳ cuộc đấu tranh nào, cần phải phân loại, xác định rõ ràng các loại “địch” để tìm cách đối phó hoặc vận động gây cảm tình làm đồng minh, tùy loại địch. Mọi người thường nói, “biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng” là vậy.
Chỉ trong vòng 465 ngày (26/04/2024-17/01/2023) đảng CSVN đã trải qua 3 cuộc khủng hoảng lãnh đạo thượng tầng chưa từng có trong lịch sử. Người duy nhất vẫn “vững như bàn thạch” là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, 80 tuổi, nhưng ai sẽ thay ông Trọng để lãnh đạo đảng, sau Đại hội toàn quốc tháng 01 năm 2026 là câu hỏi chưa có câu trả lời...
Mới đây ở Việt Nam lại bùng nổ ra một vài vụ tham nhũng khá nghiêm trọng như vụ Vạn Thịnh Phát và Việt Á. Vào đầu năm nay, Transparency International báo cáo kết quả nghiên cứu tình trạng tham nhũng tại 180 nước trên thế giới trong đó có Việt Nam. Nhân dịp này chúng ta duyệt lại tình trạng tham nhũng ở Việt Nam.
Câu nói của cố thủ tướng Việt Cộng là Võ Văn Kiệt rằng ngày 30-4 có một triệu người vui và một triệu người buồn...
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.