Hôm nay,  

Sửa Đổi Hiến Pháp & Tổng Động Viên!

26/03/201300:00:00(Xem: 8425)
Không có dân tộc nào trên thế giới phải trải qua những biến động tang thương từ vật chất đến tinh thần dài lâu, dai dẳng như dân tộc Việt nam! Kể từ khi có loài người, trải bao biến đổi hàng triệu triệu năm mới hình thành những dân tộc, những quốc gia riêng, rồi tiến đến những xã hội khác biệt sống chung nhau. Từ đó, vì tranh giành thế lực và tài nguyên kinh tế, Những cộng đồng quốc gia ấy lại thường xuyên xãy ra các tranh chấp về đủ mọi phương diện theo khuynh hướng “cá lớn nuốt cá bé!

Không nói đâu xa, chỉ lấy ví dụ thực tế giữa Việt Nam và Trung Quốc, ta sẽ có không biết bao nhiêu là chứng minh về cái cảnh “nuốt chửng, ăn hiếp, làm tàng…” của cái gọi là “người láng giềng tốt bụng”. Hàng bốn nghìn năm lịch sử, không biết bao nhiêu lần “đàn anh” ăn hiếp, thôn tính làm thuộc đia, ve vuốt… và bây giờ thì “Mười sáu chữ vàng” dễ dàng thôn tính đất Việt không cần tốn một viên đạn nào!

Nhưng tại sao ông cha ta, suốt bốn nghìn năm dài, đã kiên cường, lúc lùi, lúc tiến, lúc khoan hòa, lúc quyết tử… cố gắng gìn giữ và mở mang bờ cỏi Việt, để ngày nay con cháu lại dễ dàng “bán đứng” cho bọn xâm lăng truyền kiếp! Tại sao sau gần bốn mươi năm “thống nhất” đất nước, sau năm 1975, lòng người dân vẫn phân tán, chiến tranh giữa con dân Việt về mặt tinh thần vẫn còn cấu xé nhau! Chưa có một dân tộc nào, sau khi chiến tranh chấm dứt mà lòng dân lại oán thán, chia phân như dân tộc Việt Nam; chỉ vì cái gọi là “ chủ nghĩa Cộng Sản” phi nhân vẫn còn đeo đẳng, tiếp tục thống trị đất nước, băng hoại tình dân tộc, tiêu hủy nghĩa đồng bào.

Hiện nay, lòng dân Việt đang khao khát tự do, đang mong được sống đúng nghĩa con người, đang mơ một xã hội công bình bác ái, đang ước có ấm no hạnh phúc… Cho nên hàng loạt những biến động đang và sẽ xãy ra tại quốc nội mà “tập đoàn phản quốc” đang cầm quyền không thể nào ngờ được. Chúng tưởng rằng khi nắm giữ bộ máy chính quyền, công an, quân đội; dùng độc tài Đảng trị, không màng gì ý dân, lấy đàn áp toàn trị là có thể kéo dài được sự sống còn chế độ.

Ngày nay, nổi cộm nhất trong tất cả các mưu sâu chước quỷ của Cộng Sản trong nước nhằm củng cố chế độ là hình thức mị dân và vô hiệu hóa sức đấu tranh đang lên của tầng lớp thanh niên và trí thức! Hai động thái rỏ rệt nhất được phơi bày là: Hỏi ý dân về “Sửa Đổi Hiến Pháp” và “Lệnh Tổng Động Viên”! Đây chính là hai cái bẩy rất kinh hoàng mà những kẻ Đảng cầm quyền thâm độc áp dụng nhằm vô hiệu hóa toàn thể sức đấu tranh vì chính nghĩa của toàn dân!

Vấn đề thứ nhất: Hỏi ý dân về việc “Sửa đổi Hiến Pháp”:

Như ta biết, kể từ khi cướp chính quyền năm 1945, Người Cộng Sản luôn manh tâm đàn áp, tiêu diệt hết các đảng phái quốc gia, độc quyền cai trị đất nước. Chính sách “cải cách ruộng đất”, nhằm san bằng và củng cố giai cấp “thống trị” được cho là “Công Nông”… Sau khi cưởng chiếm VNCH, Hiến Pháp 1992 ra đời xác nhận chỉ có Đảng Cộng Sản là “độc quyền” cai trị đất nước (Điều 4 HP). Từ đó đến nay, một chế độ toàn trị do một nhóm người đã tự tung tự tác dày xéo đất nước, đứng trên Hiến Pháp, luật lệ, nắm giữ cả Lập Pháp, Hành Pháp và Tư Pháp. Đảng Cộng Sản Việt Nam tự cho mình cái quyền giống như vua chúa ngày xưa.

Nhưng, như ông tổ của CS là Lenin đã nói: “ Nơi nào có áp bức, nơi đó có đấu tranh!”. Ngày nay bọn cầm quyền Cộng Sản đang bị “gậy ông đập lưng ông”. Khắp nơi trên đất nước Việt thân yêu, người dân đang từng bước “không biết sợ”, rủ nhau “đứng lên”, rủ nhau cùng biểu tình, rủ nhau cùng “nằm vạ” ngay nơi đầu nảo chế độ… Những diễn biến đó kéo dài, có thể giật sập hệ thống toàn trị của chúng.

Cái gọi là “sáng kiến” hỏi ý dân thoát thai từ những lo sợ, cố vẫy vùng thoát chết của một con vật đang bi thương. Không thể đàn áp tập thể được thì dùng phương sách “bắn sẻ”. Bề ngoài làm ra vẻ dân chủ, nhưng ai có ý kiến trái với chủ ý của Đảng là cho vào hồ sơ đen, từng địa phương sẽ “xữ lý”! Cho nên họ đã phát giấy góp ý đến từng người dân và bắt họ viết ý kiến, nạp cho cầm quyền Phường Khóm, Thôn Xã… Cái bẩy nầy thật thâm độc để “tổng kiểm tra” các thành phần chống Đảng. Vấn đề” còn lại là “âm thầm tiêu diệt”

Nhưng thời thế đã đổi chiều, “gậy ông lại đập đúng lưng ông”! Nhân dịp nầy, những Trí thức, Nhà Văn, Nghệ Sĩ và một số Đảng Viên sáng suốt… Đã cùng ký tên đòi bỏ Điều 4 Hiến Pháp. Người Công Giáo, đứng đầu là Hội Đồng Giám Mục, cũng đã nhất tề ký tên đòi hủy bỏ Hiến Pháp 1992. Giáo Hội Phật Giáo VNTN cũng quyết tâm sát cánh với các tôn giáo bạn đòi xóa bỏ chế độ. Phật Giáo Hòa Hảo, Tin Lành, Cao Đài cũng nhất tề đứng lên. Không những thế, các tùng lớp thanh niên, sinh viên, nhân dân, dù vẫn còn trong vòng siết cổ của bàn tay độc tài CS, nhưng từng nơi, tùng nhóm cũng đã không còn sợ sệt, hiên ngang đứng dậy… Cái bẫy của chính Đảng CS và bọn cầm quyền giăng ra, vô hình trung đã tự trói họ lại và hứa hẹn những chiêu “lăng ba vi bộ” trong tương lai, để tìm kế thoát ra… Chúng ta hãy chờ xem màn kế tiếp!

Vấn đề thứ hai là “Lệnh Tổng Động Viên”:

Thời nào cũng thế, thanh niên là rường cột của đất nước. Từ khai quốc, trải qua bao biến cố mất còn của dân tộc, thanh niên vẫn là mũi xung kích, thanh niên vẫn là nguồn tài nguyên ắt có và đủ dựng nước cũng như giữ nước! Bất kể những chính kiến, bất kể những cản trở về tôn giáo, bất kể về giai cấp, đảng phái… hể khi đất nước lâm nguy là y như rằng thanh niên có mặt và hiên ngang đứng lên đối diện với kẻ thù, với bọn cường hào ác bá, với bất công… để xây đắp tương lai đất tổ; dù giặc xâm lăng có mạnh đến đâu, lực lượng thanh niên vẫn tiên phong dẫn đầu các cuộc khởi nghĩa, các cuộc tấn công long trời lở đất suốt bao ngàn năm lịch sử!

Suốt gần mấy mươi năm dưới gót xâm lăng vô tiền khoáng hậu của “dép râu, nón cối”, liên tục bị tẩy não bởi thuyết Mác Lê và cái gọi là “Chủ Nghiã Xã Hội” ngay từ sau khi lọt lòng mẹ. Ngoài xã hội và trong học đường, đâu đâu Đảng CS cũng tìm mọi cách nhồi nhét vào đầu óc non trẻ biết bao thế hệ về “đấu tranh giai cấp”, về tương lai tuyệt vời của Chủ Nghĩa Cộng Sản. Con dân Việt, bao nhiêu năm phải học đi học lại âm mưu “bót lột dã man” của chủ nghĩa Tư Bản Đế Quốc…Để “biết căm thù” Tư Bản Chủ Nghĩa và nhất mực “trung thành” với Xã Hội Chủ Nghĩa ưu việt!

Tuổi trẻ ngày nay đã thấy được cái vỏ bọc và thực chất của cái gọi là “Chủ Nghĩa Xã Hội tuyệt vời vô địch”!. Qua kinh nghiệm bản thân tại quê nhà và qua những gì học hỏi trên hệ thống internet toàn cầu; mọi người - đặc biệt là tuổi trẻ - đã dần dà “tỉnh cơn mê”! Vì thế Đảng cầm quyền càng ngày càng bị vạch mặt, càng ngày càng trơ trẽn. Từng bước, trí thức, tôn giáo, dân oan – mà đứng đầu vẫn là những gương mặt tuổi trẻ - xông lên tìm cho chính mình phải có tiếng nói và vô cùng kỳ diệu là đã biết “kết họp lại” tiếng nói chung càng ngày càng “tầm vóc”!

Thấy được nổi nguy khốn tất yếu về ngày “tận thế” của Đảng Cộng Sản VN trước làn sóng đấu tranh của mọi tầng lớp đồng bào, thấy ngỏ cụt không thể thoát, tập đoàn Mafia cai trị đã tính toán ra chiêu, theo chiêu thức “Lăng Ba Vi Bộ”. Họ ra lệnh “Tổng Động Viên” toàn thể thanh niên, sinh viên.

Trói thanh niên vào cái rọ “kỷ luật nhà binh” là một chính sách tuyệt kỹ khôn ngoan! Trên lý thuyết, mọi công dân phải thi hành nghĩa vụ quân dịch thì không ai có quyền phản đối để khoát áo nhà binh hai hay bốn năm… Nhưng trong lúc nầy, đang trong tình trạng đất nước đang “hòa bình” sao lại xài chữ “Tổng Động Viên”? Thành phần sinh viên, học sinh, nếu đã có lệnh khẩn cấp như thế, đều phải “gát bút nghiên”…Những thành phẩn có tư tưởng chống Đảng, chống Trung Quốc xâm lược, kêu gọi tự do dân chủ, kêu gọi hủy Diều 4 Hiến Pháp… Đều phải chịu kỷ luật sắt khi thi hành “quân dịch”! Mà kỷ luật sắt thì làm gì còn đủ thì giờ cho tư tưởng đấu tranh. Chừng đó mọi tư tưởng và hành động của thanh niên đều bị vô hiệu hóa.

Nhưng, như ta đã thấy và đã kinh qua, thời thế đã đổi chiều, lòng dân đã không còn an phận như xưa. Hàng hàng lớp lớp đã “không sợ nữa”, đã từng nơi, từng lúc đứng lên. Các Tôn Giáo lớn như Công Giáo, Phật Giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo… cũng không do dự, ký vào bản văn đòi hủy bỏ Hiến Pháp do CS dựng nên, đòi Đa Ngyên, Đa Đảng… Chính sách “Lăng Ba Vi Bộ thoát xác” của Cộng Sản Việt hiện nay chỉ còn là những vẫy vùng tuyệt vọng của con thú đang bị sa lưới. Chúng ta, toàn thể con dân Việt hải ngoại, hãy quyết tâm yễm trợ mọi mặt cho toàn thể đồng bào trong nước đứng lên làm lịch sử!

Letamanh

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tập Cận Bình tin rằng lịch sử đang dịch chuyển theo hướng có lợi cho mình. Trong chuyến thăm Vladimir Putin tại Matxcơva vào tháng 3 năm ngoái, nhà lãnh đạo Trung Quốc nói với Tổng thống Nga rằng “Ngay lúc này, chúng ta đang chứng kiến một sự thay đổi chưa từng thấy trong 100 năm qua, và chúng ta đang cùng nhau thúc đẩy sự thay đổi ấy.”
Sau 20 năm chiêu dụ Kiều bào về giúp nước không thành công, đảng CSVN lại tung ta Dự án “Phát huy nguồn lực của người Việt Nam ở nước ngoài phục vụ phát triển đất nước trong tình hình mới” vào dịp Tết Nguyên Đán Giáp Thìn 2024. Đây là lần thứ tư, từ khi có Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26 tháng 3 năm 2004, một Quyết định nhằm mưu tìm đầu tư, hợp tác khoa học, kỹ thuật và tổ chức các Hội, Đoàn người Việt ở nước ngoài, đặt dưới quyền lãnh đạo của đảng CSVN được tung ra...
Khi số lượng di dân vượt biên bất hợp pháp qua biên giới Hoa Kỳ-Mexico tăng cao kỷ lục, câu hỏi quan trọng được đặt ra là: Làm thế nào mà Hoa Kỳ lại rơi vào tình trạng này, và Hoa Kỳ có thể học hỏi những gì từ cách các quốc gia khác ứng phó với các vấn đề an ninh biên giới và nhập cư. Chào đón công dân nước ngoài đến với đất nước của mình là một việc khá quan trọng để giúp cải thiện tăng trưởng kinh tế, tiến bộ khoa học, nguồn cung ứng lao động và đa dạng văn hóa. Nhưng những di dân vào và ở lại Hoa Kỳ mà không có thị thực hoặc giấy tờ hợp lệ có thể gây ra nhiều vấn đề – cho chính bản thân họ và cho cả chính quyền địa phương bởi tình trạng quá tải không thể kịp thời giải quyết các trường hợp xin tị nạn tại tòa án nhập cư, hoặc cung cấp nơi ở tạm thời và các nhu cầu cơ bản khác. Mà tình trạng này hiện đang xảy ra ở rất nhiều nơi ở Hoa Kỳ.
Trên vai những pho tượng trắng trong vườn Lục Xâm Bảo, lá vàng đã bắt đầu rơi lất phất. Mùa Thu Paris thật lãng mạn. Henry Kissinger đi dạo quanh một hồ nhỏ ở ngoại ô gần Rambouillet. Nơi đây từng cặp tình nhân đang nắm tay nhau bên những cành cây la đà bóng hồ. Ông thấy lòng mình nao nao (melancholic) vì sắp tới phiên họp quan trọng nhất với ông Lê Đức Thọ.
Tôi nghe nhiều người tỏ ý bi quan về hiện cảnh cũng như tương lai (đen tối) của Việt Nam. Dân tộc nào, số phận đó. Một đất nước có những người viết sử và làm luật (cỡ) như ông Dương Trung Quốc thì… đen là phải!
Việt Nam bước vào năm Giáp Thìn 2024 với gánh nặng tham nhũng và một đội ngũ “không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái đạo đức lối sống. Đó là cảnh báo của người đứng đầu đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc phỏng vấn đầu năm của Thông Tấn Xã Việt Nam...
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
“Phản động lực” mà người Đài Loan thể hiện trong cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi khiến tôi, sau những suy nghĩ miên man về chuyện nước non, lại quay về với bài học yêu nước của thời tiểu học với câu hỏi khó, khiến nhiều học trò gác bút: “Em hãy tìm từ phản nghĩa với ‘tôn đại’.” Trung Quốc càng hung hăng đe dọa bao nhiêu, Đài Loan càng quật cường ngạo nghễ bấy nhiêu. Mà nếu Bắc Kinh ngu ngơ hay vờ vịt không biết gì đến định luật này thì, thầy nào tớ đó, Hà Nội cũng mù tịt hay giả bộ tương tự. Họặc mù tịt như thể đã hoàn toàn miễn dịch trước luật này; hoặc đóng kịch như thể không hề sống trong không gian ba chiều bình thường mà là một môi trường nào đó thiêu thiếu, cơ hồ chỉ… hai chiều rưỡi.
Tôi sinh trưởng ở Đà Lạt (Thành Phố Ngàn Hoa) nên sự hiểu biết về hoa lá cũng không đến nỗi tồi. Thế mà mãi tới bữa rồi, nhờ xem trang Trăm Hoa, mới được biết thêm về một loài hoa nữa – hoa ban: “Mùa hoa nở là lúc các cặp đôi nô nức đến thăm Tây Bắc. Hoa ban trắng tượng trưng cho tình yêu chung thủy và sự chân thành, dù tình yêu có gặp nhiều trắc trở, khó khăn thì cũng tự tin vượt qua và sẵn sàng đi đến bến bờ hạnh phúc. Các cặp đôi yêu nhau thường thề nguyện dưới gốc cây hoa ban như một minh chứng cho tình yêu thủy chung, bền chặt.”
Nhìn vào sự xuất hiện, sinh trưởng và tồn tại của chế độ cộng sản ở Việt Nam, chúng ta không thể phủ nhận đã có sự tương đồng với những thông tin tóm lược vừa nói về bệnh ung thư của con người...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.