Hôm nay,  

Đọc Mùa Yêu Con Miên Viễn của Trang Đài Glassey-Trần Nguyễn

06/05/201200:00:00(Xem: 12650)
Giới thiệu Tuyển tập thơ của Trangđài Glassey-Trầnguyễn, PiVA Poets in VietnAmerica xuất bản, ấn phí $10, bưu phí $3. Liên lạc: 7791 Santa Catalina, Stanton CA 90680, 714 204 8340, vietamproj@gmail.com, www.trangdai.net

Là một người nam, tôi không thể nào cảm được, hiểu thấu đáo niềm hạnh phúc của một người nữ được làm mẹ. Lý do rất đơn giản: tôi không thể nào làm mẹ với thân xác của một người nam. Tâm lý của đàn ông cũng giới hạn khả năng thấu hiểu của tôi trước những tình cảm phức tạp của mẹ đối với con. Bù đắp cho diễm phúc của một người được làm mẹ, tôi lý luận theo lối suy nghĩ thông thường rằng sáng tác cũng là một hình thức sinh đẻ. Nếu yếu, tôi “đẻ” vài bài viết mỗi năm, còn khỏe thì “đẻ” cả chục, cả trăm đứa như người ta, thả cho các “con” được đăng tứ tung trên các báo, các trang web. Thế nhưng cho dù “đẻ” được nhiều cách mấy theo kiểu đó, thương yêu những đứa con tinh thần tới cỡ nào chăng nữa, tôi biết mình vẫn không thể nào cảm thông được niềm vui cũng như nỗi lo của một người mẹ theo đúng nghĩa tự nhiên. Bởi thế tôi vui vô cùng khi đọc bản thảo “Mùa Yêu Con” của Trangđài Glassey-Trầnguyễn. Tôi vui vì được tác giả chia sẻ với tôi, và với tất cả chúng ta, trọn vẹn tình yêu thương của một người được hưởng hồng ân lớn nhất dành cho một người mẹ.

Không chỉ giải bày rất tỉ mỉ từng cảm xúc trong mỗi giai đoạn biến chuyển theo hành trình mẹ con, Trangđài Glassey-Trầnguyễn còn diễn tả bằng thơ chứ không bằng văn xuôi hoặc bằng lời nói thường tình. Nét độc đáo của “Mùa Yêu Con” chính là những bài thơ vinh danh niềm hạnh phúc vô biên của mẹ. Chúng ta đã có những thi sĩ ca ngợi tình yêu nam nữ, những nhà thơ dâng hiến tâm huyết cho một đất nước, những tác giả sáng tác từng dòng thơ vật vã trong nỗi buồn của kiếp người, hân hoan trong cơn vui của cuộc sống, nhưng có lẽ chưa ai sáng tác nhiều bài thơ chỉ nói về một đề tài tình mẹ thương con như Trangđài Glassey-Trầnguyễn. “Mùa Yêu Con” đã có 36 bài thơ như vậy. Mỗi bài có thể có những tâm tư, tình cảm khác nhau, nhưng tựu trung tất cả đều xuất phát từ một nguồn yêu thương vô hạn của mẹ tuôn tràn vào từng giây phút sống của con.

sach_mua-yeu-con-cover_medium

Bìa sách “Mùa Yêu Con.”
Ngay từ trang đầu của “Mùa Yêu Con” độc giả cảm được nỗi khao khát sanh con từ muôn kiếp trước của Trangđài Glassey-Trầnguyễn:

hạnh duyên con đến trong đời
khai lòng mẹ, đắm tuyệt vời cung tơ
gặp con mới phút giây mơ
mà tình mẹ đã hẹn chờ nghìn thu
(Hạnh Duyên)

Đọc thêm những dòng thơ sau đây, những người nam như tôi làm sao có được cảm giác của một phụ nữ đang cưu mang con lần đầu trong bụng?
lưu vong con đến trong lòng
tạm cư dạ mẹ, tình hồng yêu con
đến ngày rời khỏi lòng son
cung lòng mẹ mở vì con hai lần
(Lưu Vong)

Tiến trình làm mẹ phải trải qua những đớn đau cực hình mà Trangđài Glassey-Trầnguyễn đã nâng từ thể xác lên bậc tâm linh với ý thơ tuyệt vời.

trên bàn sinh
mẹ như chịu đóng đinh
hai tay giang ra
người duỗi thẳng, bán thân bất động
nửa phần trên tỉnh
nửa phần dưới mê
dao mổ xuyên thấu
muôn bề

trong cuộc lâm bồn
mẹ hiệp thông cùng mầu nhiệm khổ giá
mẹ vượt qua cái chết
để khải hoàn trong con

trong những hiệp thông hằng ngày
những đớn đau thể xác
được cứu rỗi bằng phần thưởng tinh thần
và trong cuộc đại vượt qua này
phần thưởng của mẹ là chính con
(Hiệp Thông)

Cùng với “phần thưởng” là bổn phận đối với con thơ. Từng hơi thở của con là nhịp sống trên cơ thể của mẹ. Với những câu thơ giản dị, Trangđài Glassey-Trầnguyễn đưa người đọc đến thật gần để nghe hơi thở và sự sống trong mối tương quan cao quí nhất của một đời người.
mỗi ngày tám lượt
mẹ cho con bú
rồi ngồi xuống bên chiếc bàn này
bơm, gõ
mót sữa
nuôi con

cái máy bơm Mendela
thập thình
nhiều vận tốc
nửa vòng cung những sức hút
để mẹ chọn
bơm đến giọt sữa cuối cùng
cho con

mỗi giọt sữa
là một trời tình thương
mỗi nhịp bơm
là một đời ưu ái
mỗi nhói đau
là kiên trì lập lại
mỗi quặn mình
là tất cả
vì con
(Tình Sữa)

Những ngày đầu đời của con mang đến hạnh phúc tràn đầy cho mẹ. Lúc đó thế giới của mẹ chỉ có con và con mà thôi. Hãy nghe hạnh phúc riêng tư của Trangđài Glassey-Trầnguyễn tuôn tràn trên trang giấy.

Nè!
Sao mà mất lịch sự quá vậy!

Cứ nằm đè lên mình người ta,
Còn chóp chép cái miệng,
Khoe cái môi hồng cong cong!
Lại nằm bật ngửa ra khoan khoái
Ngáy khì khì
Sau khi đã ngậm vú
Gần cả tiếng đồng hồ!
Nút, mà có nuốt không vậy?
Hay chỉ giả bộ ngậm chơi?
Ăn gian quá đi thôi!

Người ta đâu phải là núi
Mà cứ thích trèo lên?
Tóc người ta đâu phải là hoa
Mà giật từng sợi, giấu vào cổ?
Người ta không phải là ghế
Mà cứ leo lên ngồi?
Người ta không phải là giường
Sao cứ thích cuộn mình, lên nằm ngủ?

Sao cứ theo người ta cả ngày
Bộ duyên nợ từ đâu mười kiếp trước?
Làm cho người ta mê mệt
Làm cho người ta si khờ
Còn hay liếm mặt, liếm bụng,
Làm cho người ta nhột gần chết!
(Duyên Nợ Từ Mười Kiếp Trước)

Con thức, mẹ vui chơi đã đành. Con ngủ, mẹ cũng quanh quẩn bên con, nhìn ngắm như quên hết mọi thứ trên đời.
mẹ vòng cổ
ngắm con
trên cánh võng đong đưa
nhìn con thở
nhìn con ngủ
nhìn con lim dim mắt
nhìn con đang giả đò ngáy để nằm nán lại trên mình mẹ
nhìn con đang làm bất cứ điều gì
cứ mãi nhìn con
đến nghiêng cả một bên vai
lệch một bên hông
cong cả cái cổ
hai tay ôm con
tê và mỏi
mà chim-cánh-cụt mẹ
vẫn không chán
nhìn con
mãi
(Như Con Chim Cánh Cụt)

Đối với mẹ, con là thần tượng, là tất cả những gì mẹ yêu quí nhất trên cõi đời với lòng rộng mở bao la.

“Ừ, con nói đi, mẹ nghe!”
và hắn bắt đầu
một bài thuyết trình mới
tôi chưa bao giờ thông thạo đủ
ngôn ngữ của hắn
để thẩm thấu những bài hùng biện
mà tôi đã thưởng thức
bằng trái tim
ngột ngạt trong hạnh phúc
(Diễn Thuyết)

Rồi cũng có lúc Trangđài Glassey-Trầnguyễn tự vấn trước một tình thương không thể cưỡng lại dành cho con.

tội lớn nhất của hắn
là mê hoặc tôi
nên cho dù hắn hành hạ tôi đến thế nào đi nữa
tôi cũng vẫn mê hắn
và như thế
đây là tội lớn nhất
bởi vì chính cái tội này
trói buộc tôi với hắn
trong cái dây chung-đời
chung-sống
chung-hồn
hắn đến từ tôi
nhưng hắn không thuộc về tôi
mà ngược lại
(Mê Hoặc)

Sợi dây tình cảm ràng buộc mẹ con đưa tác giả đến một tình yêu thay cho tất cả những tình yêu khác trên thế gian.

tôi đăm đắm theo dõi chàng
mà vẫn có khi hiểu sai
khiến chàng không vui
khiến tôi lỡ một cuộc cờ
(Cuộc Cờ)

Hình như chưa có ai gọi con cưng là “chàng” như Trangđài Glassey-Trầnguyễn. Không chừng đó là tâm lý chung của phụ nữ dành cho người yêu? Nghe nàng gọi mình là “chàng” thì các ông hãy cẩn thận vì nàng có thể bắt đầu xem các ông như con của họ.

Thế rồi lúc con còn nói bập bẹ, đi chập chưỡng, mẹ bắt đầu nghĩ đến mai sau con sẽ xa dần mẹ theo chu kỳ tự nhiên của kiếp người.

sinh ly
sẽ không mới xảy ra lần đầu tiên
khi con mười tám
mà đã xảy ra rất nhiều lần
ngay cả khi con ở ngay trong vòng tay của mẹ
ngay bên cạnh mẹ suốt đêm ngày
[…]
lần sinh ly thứ tư
sẽ là ngày đầu tiên con cắp sách đến trường
và mẹ biết, nên mẹ chuẩn bị,
cho rất nhiều cuộc sinh ly khác
rất bình thường trong cuộc sống
nhưng sẽ không bình thường cho mẹ
(Sinh Ly)

Trước ngày con bước xa mẹ, ngay trong người mẹ cũng có những xung đột, giằng co khốc liệt giữa nỗi đam mê con và những bổn phận, sở thích riêng tư của mẹ.

tôi đang ôm con
mê man
thì mụ đàn bà tham việc thốc tôi dậy
rửa chén, quét nhà, nấu cơm, giặt đồ, nhổ cỏ, làm vườn

tôi đang ngắm con
mộng mơ
thì mụ đàn bà yêu thơ đá lông nheo, ngoắc tôi ra
rượt theo những ý tưởng cánh gió, níu kéo lời đẹp đã trôi

tôi đang hôn con
mịn màng
thì mụ đàn bà mộ chữ triệu tôi ra bàn phím
lốc cốc gõ những khái niệm, phân tích, nhận định, thông tin
[…]
ôi, những mụ đàn bà trái tính trái nết kia!
có để yên cho tôi một khắc
để ở cùng con
mà không bị quấy rầy bởi những toan tính của các mụ!
(Những Mụ Đàn Bà)

“Mùa Yêu Con” của Trangđài Glassey-Trầnguyễn là một mùa mãn nguyện nhất cho những ai được làm mẹ, sống trọn vẹn với con và cho con trong những ngày đầu đời của con. Đó là thời gian mẹ với con tuy hai mà một, dính liền với nhau như cuống rún chưa lìa về tâm lý. Tiếng cười, đôi môi nũng nịu của con là hạnh phúc của mẹ. Ánh mắt trìu mến, bàn tay ve vuốt của mẹ là bầu trời bình yên của con. “Mùa” của Trangđài Glassey-Trầnguyễn không là mùa thay đổi theo chu kỳ của khí hậu như xuân, hạ, thu, đông, mà chính là một mùa xuân miên viễn duy nhất với tình thương bao la của mẹ dành cho con.

Hoàng Mai Đạt

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
Dù đã từ trần từ lâu, Võ Văn Kiệt vẫn được người đời nhắc đến do một câu nói khá cận nhân tình: “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”. Tôi vốn tính hiếu chiến (và hiếu thắng) nên lại tâm đắc với ông T.T này bởi một câu nói khác: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng ba đế quốc to”. Dù chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho người nghe hiểu rằng Việt Nam là một cường quốc, chứ “không phải dạng vừa” đâu đấy!
Lý do ông Thưởng, ngôi sao sáng mới 54 tuổi bị thanh trừng không được công khai. Tuy nhiên, theo báo cáo của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, thì ông Võ Văn Thưởng “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm...
Cứ theo như lời của giáo sư Nguyễn Văn Lục thì T.T. Thích Trí Quang là tác giả của câu nói (“Cộng Sản nó giết mình hôm nay, mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”) thượng dẫn. Tôi nghe mà bán tin bán nghi vì nếu sự thực đúng y như vậy thì hoa hòe ở Việt Nam phải trồng bao nhiêu mới đủ, hả Trời?
Đảng CSVN tự khoe là “ niềm tin hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc“của nhân dân, nhưng sau 94 năm có mặt trên đất nước, thực tế đã chứng minh đảng đã cướp mất tự do của dân tộc, và là lực cản của tiến bộ...
Khi Kim Dung gặp Ian Fleming cả hai đều hớn hở, tay bắt mặt mừng và hể hả mà rằng: “Chúng ta đã chia nhau độc giả của toàn thể thế giới”. Câu nói nghe tuy có hơi cường điệu (và hợm hĩnh) nhưng sự hỉ hả của họ không phải là không có lý do. Số lượng sách in và số tiền tác quyền hậu hĩ của hai ông, chắc chắn, vượt rất xa rất nhiều những cây viết lừng lẫy cùng thời. Ian Fleming đã qua đời vào năm 1964 nhưng James Bond vẫn sống mãi trong… sự nghiệp của giới làm phim và trong… lòng quần chúng. Tương tự, nhân vật trong chuyện kiếm hiệp của Kim Dung sẽ tiếp tục là những “chiếc bóng đậm màu” trong tâm tư của vô số con người, nhất là người Việt.
Trong tháng Hai vừa qua, cái chết đau thương, lẫm liệt của nhà đối kháng người Nga Alexei Navalny trong tù đã gây sầu thảm, phẫn nộ cho toàn cộng đồng tiến bộ nhân loại. Đối với người Việt Nam tiến bộ, nỗi đau lại càng sâu thêm khi trong ngày cuối cùng của tháng Hai, ngày 29, nhà cầm quyền độc tài Hà Nội bắt đi cùng lúc hai nhà đấu tranh kiên cường...
Ít lâu nay, vấn đề “bảo vệ an ninh quốc gia” được nói nhiều ở Việt Nam, nhưng có phải vì tổ quốc lâm nguy, hay đảng muốn được bảo vệ để tồn tại?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.