OTTAWA- Theo tin của nghiệp đoàn công nhân cho biết, hệ thống bồi thường tai nạn lao động cho công nhân của Ontario thay đổi. Sự thay đổi này đã tiết kiệm cho chủ nhân một số chi phí về tai nạn lao động như nghiệp đoàn đã cáo giác ngày 10 tháng mười một 1999.
“Đối với Hội Đồng về Bảo Hiểm và An toàn Lao Động (Workplace Safety and Insurance Board), chủ yếu là tiền, họ không thèm nhận các đơn khiếu nại về tai nạn lao động”, theo như lời của Carol McGregor, một công nhân đại diện trước pháp lý làm việc cho Nhóm Tư Vấn Vô Vị Lợi của Công nhân bị tai nạn lao động tại Toronto.
Quỹ để trả tiền cho Hội Đồng về Bảo Hiểm và An toàn Lao động là do các chủ nhân ứng trước. Hệ thống bồi thường làm việc theo chỉ đạo của Bộ Tư Pháp của Tỉnh bang trên căn bản tai nạn lao động gây ra không do lỗi của công nhân với mục đích lo cho các công nhân bị thương tật trong trường hợp người công nhân bỏ quyền kiện chủ nhân (vì không hiểu nhiều về luật an toàn trong lao động hay không có tiền đóng cho luật sư).
Ngày thứ năm tuần qua, các chủ tịch của nghiệp đoàn đã nêu rõ luật mới về bồi thường ban hành có hiệu lực từ Tháng Giêng 1998 có mục đích làm thỏa mãn các chủ nhân.
Giảm tiền trợ cấp và những điều kiện gay gắt khả dĩ có thể hưởng tiền bồi thường đã tạo một gánh nặng cho công nhân phải chịu, theo như Winnie Ng nằm trong ủy ban lao động của Tỉnh Hội tuyên bố trong cuộc họp ngày thứ năm. Cuộc họp này như để làm cho nhóm di dân nhận thức được sự khó khăn khi xin bồi thường tiền tai nạn lao động.
Theo luật mới, các tai nạn lao động muốn khiếu nại phải nạp đơn trong vòng sáu tháng ố trong quá khứ không có giới hạn thời gian này. Số tiền trợ cấp cho công nhân bị tai nạn lao động được hưởng trước đây là 90% tổng số thu nhập, nay bị giảm xuống còn 85%.
Kể từ khi áp dụng luật mới, hội đồng đã thống kê trong 12 tháng đầu, số tiền trợ cấp đã giảm từ 2 tỷ 117 đô la xuống 117 triệu đô la. Số tai nạn lao động làm mất giờ sản xuất tụt xuống 4,5% - từ 101.806 vụ vào năm 1997 tụt xuống còn 97.190 vụ. Theo như hồ sơ ghi chép,có 60.355 đơn khiếu nại đã bỏ đi so với năm trước có 53.713 đơn thôi không khiếu nại nữa.
Thời gian hiện nay tổng số tiền chủ nhân đóng góp tụt xuống còn 1 tỷ 7 đô la, một sự đóng góp thấp nhất so với mười năm qua.
Bà McGuigan cho biết sự thay đổi theo luật mới đã làm cho hệ thống bồi thường về tai nạn lao động có nền tài chánh dồi dào hơn. Số tiền bồi thường không được quỹ ứng ra là hiệu số giữa số tiền các công nhân bị tai nạn lao động được hưởng và phần thu nhập của hệ thống đã tụt từ 11 tỷ 5 đô la vào năm 1993 xuống còn hơn 7 tỷ.
Riêng về luật lao động VN trước đây, luật do Tây thảo ra. Luật rất là cấp tiến, thời ông Diệm có nhiều nhà kinh tế đã phê bình, luật theo Pháp khiến các nhà kinh doanh bản xứ không thể đầu tư vào kỹ nghệ; vì họ phải bỏ ra một số vốn chết để mua các trang thiết bị cho an toàn lao động. Tới khi quân CS chiếm Saigon, các quan cán khoe rằng an toàn lao động của ta theo Liên sô cấp tiến gấp trăm, gấp lần của tụi tư bản ("). Nếu các bạn nào đã có duyên với kỹ thuật và được học về Material Safety and Industrial Accidental Preventions, các bạn nhận ra ngay CSVN chuyên khoác lác. Môn khoa học Ergonomy là môn do khoa học gia Nga khai trương đầu tiên thật, nhưng không thể nào thiết kế các máy theo đúng như môn khoa học này. Bằng chứng sự yếu kém này chúng ta có thể nhận thấy cách thiết kế Tableaux de bord trên những chiếc xe vận tải và máy bay quân sự do Nga chế tạo. Cũng vì lý do đầu tư vào an toàn lao động quá nặng tại Bắc Mỹ, nên các doanh gia đã đầu tư để chế tạo các sản phẩm tại các nước thứ ba như VN. Còn các nhà kinh doanh Đại Hàn và Đài Loan đầu tư vào VN, chẳng qua là giá lương nhân công VN rẻ hơn, các quan cán thanh tra về lao động thì kém tri thức và hay ăn của đút lót. Hơn nữa các doanh gia Đài Loan, Đại Hàn và Nhật bản thiệt ra muốn phát triển công ty của họ theo loại TransNational để cạnh tranh với các nước Tây phương phát triển công ty theo loại MultiNational.
“Đối với Hội Đồng về Bảo Hiểm và An toàn Lao Động (Workplace Safety and Insurance Board), chủ yếu là tiền, họ không thèm nhận các đơn khiếu nại về tai nạn lao động”, theo như lời của Carol McGregor, một công nhân đại diện trước pháp lý làm việc cho Nhóm Tư Vấn Vô Vị Lợi của Công nhân bị tai nạn lao động tại Toronto.
Quỹ để trả tiền cho Hội Đồng về Bảo Hiểm và An toàn Lao động là do các chủ nhân ứng trước. Hệ thống bồi thường làm việc theo chỉ đạo của Bộ Tư Pháp của Tỉnh bang trên căn bản tai nạn lao động gây ra không do lỗi của công nhân với mục đích lo cho các công nhân bị thương tật trong trường hợp người công nhân bỏ quyền kiện chủ nhân (vì không hiểu nhiều về luật an toàn trong lao động hay không có tiền đóng cho luật sư).
Ngày thứ năm tuần qua, các chủ tịch của nghiệp đoàn đã nêu rõ luật mới về bồi thường ban hành có hiệu lực từ Tháng Giêng 1998 có mục đích làm thỏa mãn các chủ nhân.
Giảm tiền trợ cấp và những điều kiện gay gắt khả dĩ có thể hưởng tiền bồi thường đã tạo một gánh nặng cho công nhân phải chịu, theo như Winnie Ng nằm trong ủy ban lao động của Tỉnh Hội tuyên bố trong cuộc họp ngày thứ năm. Cuộc họp này như để làm cho nhóm di dân nhận thức được sự khó khăn khi xin bồi thường tiền tai nạn lao động.
Theo luật mới, các tai nạn lao động muốn khiếu nại phải nạp đơn trong vòng sáu tháng ố trong quá khứ không có giới hạn thời gian này. Số tiền trợ cấp cho công nhân bị tai nạn lao động được hưởng trước đây là 90% tổng số thu nhập, nay bị giảm xuống còn 85%.
Kể từ khi áp dụng luật mới, hội đồng đã thống kê trong 12 tháng đầu, số tiền trợ cấp đã giảm từ 2 tỷ 117 đô la xuống 117 triệu đô la. Số tai nạn lao động làm mất giờ sản xuất tụt xuống 4,5% - từ 101.806 vụ vào năm 1997 tụt xuống còn 97.190 vụ. Theo như hồ sơ ghi chép,có 60.355 đơn khiếu nại đã bỏ đi so với năm trước có 53.713 đơn thôi không khiếu nại nữa.
Thời gian hiện nay tổng số tiền chủ nhân đóng góp tụt xuống còn 1 tỷ 7 đô la, một sự đóng góp thấp nhất so với mười năm qua.
Bà McGuigan cho biết sự thay đổi theo luật mới đã làm cho hệ thống bồi thường về tai nạn lao động có nền tài chánh dồi dào hơn. Số tiền bồi thường không được quỹ ứng ra là hiệu số giữa số tiền các công nhân bị tai nạn lao động được hưởng và phần thu nhập của hệ thống đã tụt từ 11 tỷ 5 đô la vào năm 1993 xuống còn hơn 7 tỷ.
Riêng về luật lao động VN trước đây, luật do Tây thảo ra. Luật rất là cấp tiến, thời ông Diệm có nhiều nhà kinh tế đã phê bình, luật theo Pháp khiến các nhà kinh doanh bản xứ không thể đầu tư vào kỹ nghệ; vì họ phải bỏ ra một số vốn chết để mua các trang thiết bị cho an toàn lao động. Tới khi quân CS chiếm Saigon, các quan cán khoe rằng an toàn lao động của ta theo Liên sô cấp tiến gấp trăm, gấp lần của tụi tư bản ("). Nếu các bạn nào đã có duyên với kỹ thuật và được học về Material Safety and Industrial Accidental Preventions, các bạn nhận ra ngay CSVN chuyên khoác lác. Môn khoa học Ergonomy là môn do khoa học gia Nga khai trương đầu tiên thật, nhưng không thể nào thiết kế các máy theo đúng như môn khoa học này. Bằng chứng sự yếu kém này chúng ta có thể nhận thấy cách thiết kế Tableaux de bord trên những chiếc xe vận tải và máy bay quân sự do Nga chế tạo. Cũng vì lý do đầu tư vào an toàn lao động quá nặng tại Bắc Mỹ, nên các doanh gia đã đầu tư để chế tạo các sản phẩm tại các nước thứ ba như VN. Còn các nhà kinh doanh Đại Hàn và Đài Loan đầu tư vào VN, chẳng qua là giá lương nhân công VN rẻ hơn, các quan cán thanh tra về lao động thì kém tri thức và hay ăn của đút lót. Hơn nữa các doanh gia Đài Loan, Đại Hàn và Nhật bản thiệt ra muốn phát triển công ty của họ theo loại TransNational để cạnh tranh với các nước Tây phương phát triển công ty theo loại MultiNational.
Gửi ý kiến của bạn