Hôm nay,  

Thơ Thơ

08/11/200500:00:00(Xem: 5785)
Bạn Ta Người ở Bên Trời

Vân Cửu Chỉ

Bạn giờ thầy hốt thuốc Nam
Vang Vân Cửu Chỉ là làm phước thôi
Dương Đông ngày tháng thảnh thơi
Từ Hiền quán nhỏ nhớ thời học sinh
Có còn nhớ đám lưu linh"
Phương trời xứ lạ nhưng tình chẳng vơi

Bình Sự

Xưa này cũng dọc cũng ngang
Giờ còn Bình Sự phá làng nữa không"
Nghe giờ có vẻ thong dong
Sửa sang đình miếu cho đông "Việt Kiều"
Có ăn gà nở bầu diều"

Hòa Bình

Giảng viên trường đảng đói meo
Không ăn tham nhũng là nghèo chứ sao
Cố mà chút đỉnh quơ quào
Lỡ mai có lật té nhào cũng dư
Đời cha củng cố đầu tư...

Liên Bán Than

Bạn giờ thôi hết bán than
Hết làm chệt lái đi hàng heo con
Nghe giờ coi bộ hơi ngon
Cửa hàng vật liệu cũng bon chen đời
Được thôi, bạn cứ lên đời....

Quách Mến

Hòn Đất Quách bỏ phong trần
Mến nghề dạy học yên thân một đời
Áo bay trắng cả một trời
Trách xưa không nói một lời cùng ai
Bây giờ, biển rộng sông dài...

Danh Chương

Xưa mầy nghĩa vụ trốn chui
Giờ làm lớn lắm chắc vui, hở mầy"
Người ta bồi dưỡng bầy hầy
Nhà ngươi vàng hũ chất đầy mọi nơi
Ráng mà ăn ở với đời...

Vĩnh Hòa Hiệp

*

Mẹ Là Thơ Nên Đất Nước Sẽ Hồi Sinh

Kính tặng một bà mẹ ở San Jose

Mẹ ngồi suốt hai giờ trên xe buýt
Chỉ mong đến tận nơi để nghe đọc thơ con
Những vần thơ chảy ra từ tim mẹ
Bảy mươi lăm năm
Cuộc đời bao dâu bể
Mẹ vẫn còn nguyên vẹn một tình thương
Bụi thời gian không lấp kín tủi buồn
Đời đất khách chẳng làm phai quá khứ
Lòng mẹ vẫn nương về cố xứ
Nhìn trời xanh hoài vọng phút thanh bình
Mẹ chờ lâu không"
Như chờ ngày đất nước được hồi sinh
Vườn trầu cũ, hàng cau xưa ai bón
Mẹ để lại quê hương, láng giềng, hàng xóm
Mồ mả tổ tiên, thân thuộc xa gần.
Mẹ buồn lắm không"
Một đời mẹ long đong
Bảy mươi lăm tuổi, ngọn đèn dầu sắp cạn
Lỗi là ở chúng con
Những con chim trúng đạn
Mang vết thương quằn quại bốn phương trời
Thơ con buồn hay máu chúng con rơi.
Mẹ đi xe buýt suốt hai giờ
Chỉ mong đến tận nơi
Để nghe đọc thơ con
Những vần thơ vốn buồn hơn nước mắt
Con biết lòng mẹ đau mà không khóc
Như chúng con vẫn gượng cười đi giữa điêu linh
Có giống dân nào như một giống chim
Bay suốt bốn ngàn năm chưa dừng lại
Như đời mẹ mang nỗi buồn đi mãi
Bảy mươi lăm năm chưa một chỗ quay về
Mẹ ghé từng quán sách ở San Jose
Để rao bán những bài thơ con viết
Như bán tình thương mẹ chảy hoài không hết
Bán cả niềm đau cho nhân loại vô tình
Có ai cần đọc thơ con
Một thi sĩ vô danh
Viết những chuyện chẳng còn ai muốn nhắc
Câu chuyện Việt Nam mịt mờ xa lắc
Mười tám năm bao nước chảy qua cầu
Xin mẹ đừng buồn dù chẳng ai mua
Hồn thơ đó nghìn năm sau vẫn đọng
Nhờ có mẹ thơ con còn hy vọng
Mẹ là thơ nên đất nước sẽ hồi sinh.

Trần Trung Đạo

*

Có Một Ngày và Đêm

Có một ngày từ trùng trùng nỗi nhớ,
Ta trở về thăm lại Sàigòn xưa,
Đường Gia Long bụi phủ nhoà kỷ niệm,
Hiu hắt bầu trời sao mọc lưa thưa.

Có một ngày trong chập chùng ký ức,
Về quán chè Yên Đổ để tìm em,
Hàng cây đêm khuya cũng buồn rưng rức,
Rủ xuống hồn ta suối tóc ai mềm.

Có một ngày Bến Bạch Đằng lộng gió,
Phà Thủ Thiêm không thấy bóng em sang,
Mà ừ nhỉ! Đã ba mươi năm chẵn,
Vẫn nghe quanh đây hơi hướm nồng nàn.

Có một ngày ta về trong quân phục,
Đường Phùng Khắc Khoan rợp bóng hàng me,
Cây vẫn đứng đấy im lìm ngóng đợi,
Giọng êm đềm: Em kể chuyện ta nghe.

Có một ngày cuối Đông trời trở gió,
Hai nửa tinh cầu vẫn nhớ thương nhau,
Có một ngày Xuân: Kìa hoa nở rộ,
Gặp lại người xưa tóc đã bạc mầu.

Hoàng Yến
WA _ Đêm nhớ Sàigòn (17 tháng 10)

*

Niềm Tin Khai Quang

Niềm tin thắp sáng nghĩa trang
Cho ta nhìn thấy màu tang biển đời
Và nghe tiếng khóc nằm nôi
Là tiên tri sớm ngỏ lời phân ưu
Niềm tin thắp sáng oán cừu
Là tia lửa nhiệm bắn vào đêm đem
Cho anh lột xác thành em
Cho em thay trái tim hiền tặng ta
Niềm tin thắp sáng màu da
Công viên nhân loại nở hoa tình người
Từng hàng ghế đá ban mai
Đá nghe ong bướm chào mời, khác xưa
Niềm tin thắp sáng đài thơ
Giã từ khóc gió, than mưa ích gì
Nâng niu một khối tình quê
Gieo ngàn vạn hạt đam mê dị thường
Niềm tin thắp sáng Giáo Đường
Tâm tư chép một hiến chương Nước Trời.

Lưu Thái Dzo

*

Mưa Hoài Vọng

Mưa vẫn âm thầm lặng lẽ rơi
Nhớ lại buổi xưa hai đứa ngồi
Ngắm bao bờ biển đêm thanh vắng
Chỉ có hai mình em và tôi
Mưa lạnh đêm buồn mưa vẫn rơi
Ngoài sân xào xạc lá tơi bời
Vòng tay ôm trọn yêu thương ấy
Hơi thở nồng nàn ấm bờ môi
Mưa tí tách rơi từng giọt sầu
Bâng khuâng luyến tiếc nhớ về nhau
Yêu thương tôi gửi cho người ấy
Mình tiếc thời gian những buổi đầu
Mưa đêm thanh vắng không tròn giấc
Lặng lẽ bên đèn viết về em
Tình em nồng ấm bao la quá
Viết chỉ một dòng quá nhớ em.

Thu Hà

*

Ngày Em Đi...

Ngày em đi ...mình anh sầu lẻ bóng
Kỷ niệm nào ghi dấu cuộc tình ta
Còn không em""" Sao mắt lệ nhạt nhòa
Niềm thương nhớ nhạt nhòa theo năm tháng
Em ra đi ...cho tình vương giọt nắng
Vết thương lòng ấp ủ mãi trong tim
Hình bóng em trong anh mãi đi tìm
Từng nỗi nhớ in sâu vào tiềm thức
Chia tay chi ...tim lòng anh ray rứt"
Vần thơ buồn kỷ niệm cuối chia tay
Nỗi lòng đau ngoài than vắn, thở dài
Tình chia cắt lệ sầu thêm cay đắng
Em ra đi ...cho lòng buồn trống vắng
Gió Thu về giá lạnh bước cô đơn
Hạt mưa rơi thấm ướt lạnh vào hồn
Giòng tâm sự gửi về ai nỗi nhớ
Tình Thu xa... lá vàng rơi trước ngõ
Trái tim lòng cằn cỗi vết thương đau
Em ra đi cho mắt lệ u sầu
Trang nhật ký, lời buồn vương kỷ niệm
Chuỗi ngày qua ...tim lòng anh tắt lịm
Dấu tình buồn ôm ấp mãi ngàn sau
Nhớ về em giây phút thuở ban đầu
Nụ hôn cuối trao nhau lần giã biệt
Chốn tha hương ...tình vương buồn da diết
Bước đường về nghe gió thoảng vi vu
Chiều Thu vương gió cát bụi mịt mù
Tình đã hết ...xin còn trong nỗi nhớ

Nguyễn Vạn Thắng

*

Nụ Đào

Hẹn sao quên hẹn hở người
Để tình nhạt thắm phai tươi, hững hờ...
Để sầu ai rót vào thơ
Để hờn, để giận như tơ, rối bời
Dặn lòng: Người thế thì thôi
Cớ chi ta phải bồi hồi, chờ mong
Nhưng sao lửa vẫn cháy lòng
Chiều qua, và lửa vẫn nồng, chiều nay
Thôi thì người đã đổi thay
Hẹn không giữ hẹn thế này cũng xong
Ra tình là "lá diêu bông"
Ra bao thề ước mặn nồng bấy lâu
Chỉ là mật ngọt lừa nhau
Chỉ là phản bội tô màu thủy chung!
Nào câu "tát cạn biển đông"
Nào lời "hạnh phúc vợ chồng, lứa đôi"
Thì ra tình ấy đầu môi
Chứa toàn nọc độc giết người thế sao"
Gớm cho xinh đẹp nụ đào
Hồn hoa thiếu nhụy thanh cao thơm lành...

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Mình Ơi

Buổi chiều chợt muốn ráng pha
Muốn cầu vồng bắc cho ta có Mình
Mình ơi! Ơi những là tình
Em ôm cơn bệnh mông-mênh buổi chiều

Buổi chiều buồn đến hắt-hiu
Quạ kêu âm đục, buồn thiu xứ người
Lênh-đênh hai đứa Mình ơi!
Một vòng luân-lạc, trùng khơi hướng về

Một đời nuôi chí đã thề
Lửa tâm em thắp, thơ đề được bao"
Vòng sinh tử chậm hay mau"
Tay em run-rẩy cơn đau giữa đời

Buổi chiều một bóng chơi-vơi
Cô-đơn. Tấc dạ tơi-bời nhớ thương
Ngắm bao viên thuốc bọc đường
Mà nghe cay đắng Vô Thường về đây!

Ý Nga

*

Người Việt Úc Châu Biết Quá Rồi

Trong bản tin "Đọc báo VC: Văn nghệ cho không, biếu không - "Xuất khẩu" Duyên Dáng Việt Nam - Người Việt tỵ nạn cộng sản ở Úc chuẩn bị dàn chào" (Tivi Tuần San số 1022), được biết "sáng ngày 20-10-2005 báo Thanh Niên đã tổ chức họp báo về chương trình Duyên Dáng Việt Nam Xa & Gần, Nguyễn Công Khế, Phó Chủ tịch Hội Liên Hiệp Thanh Niên Việt Nam, Tổng biên tập báo Thanh Niên, Trưởng ban tổ chức chương trình DDVN đã nói: "Ngoài việc đáp ứng món ăn tinh thần cho kiều bào ở Úc, DDVN còn có nhiệm vụ quảng bá hình ảnh đất nước Việt Nam... nên các buổi biểu diễn của chương trình này sẽ không bán vé". Thấy Khế nói sạo như vậy nên Cô Gia tôi viết bài này.

Me xừ Khế nói láo dàng trời,
Người Việt Úc châu biết quá rồi.
Hắn sợ hát hò không kẻ dự,
Y e ca múa chẳng ai coi.
Cho nên mới viết thơ cung thỉnh,
Bởi vậy mà đem vé kính mời.
Khế nói vì nhu cầu quảng bá....
Nên không bán vé... - Sạo thì thôi!

Cô Gia

*

Mại Dô! Mại Dô!

Sáng ngày 2-11-2005 phó thường dân tui đi ăn phở, tình cờ gặp được một người quen (xin tạm giấu tên), rất có "thẩm quyền" trong "vụ việc" tiêu thụ vé cho cái gọi là "Duyên Dáng Việt Nam". Y ta thành thực "thú nhận" về những diễn tiến bên trong Canberra Theatre vào đêm 31-10-2005 và "rỉ tai bỏ nhỏ" với phó thường dân tui đại ý như sau:

Đến giờ vé hát vẫn "phi" thôi,
"Duyên Dáng Việt Nam" bị trác rồi.
Ai muốn vô coi - Ông sẽ biếu,
Họ cần đến ngó - Bác liền mời.
Kinh qua đêm trước (*) nào ăn khách,
Đoán được tối đây (**) chắc hết thời.
- "Xuất hát" vừa rồi, ông có biết,
Có hơn nửa rạp chẳng ai ngồi.

Phó Thường Dân

(*) Đêm 31-10-2005 tại Canberra Theatre. (**) Tối Thứ Tư 2-11-2005 tại Sydney Town Hall sẽ có một cuộc xuống đường biểu tình lớn của bà con cô bác tại đây để chống lại cái gọi là "Duyên Dáng Việt Nam".

*

"Duyên Dáng VN"

Này lũ Vẹm có gì mà duyên dáng
Máu xương rơi, nhịp nấc của non sông
Mảnh quê hương, thừa đau khổ chất chồng
Chữ nhân phẩm ngậm hờn trong tủi nhục

Tuổi thơ ngây chìm sâu vùng vẩn đục
Dân mất nhà, mất đất, kiếp lang thang
Chữ tin yêu, đạo đức, cũng hoang tàn
Mất biển đất, nỗi đau hoài vang vọng

Duyên dáng đấy, còn những gì tồn đọng
Hay ngậm ngùi trong bóng tối sân si
Đưa thế gian ngụp lặn chốn lụy bi
Trong ảo giác, tìm chuyến đò giao hưởng

Đớn đau thay! Những tâm hồn hoang tưởng
Trí vật vờ trong bóng tối âm u
Bả lợi danh, tựa như áng mây mù
Chìm khuất lấp, gào tự do dân chủ

Hãy mở mắt nhìn trên dòng lữ thứ
Tung lửa thiêng, tấy uế lũ vong tình
Duyên dáng gì, thối rữa mảnh hồn trinh
Xin thức tỉnh, trò "Giao lưu" bịp bợp.

Phạm Thanh Phương

*

Đồng Bào Ơi! Hãy Đứng Lên!

Bày trò duyên dáng Việt Nam
Ngao, Sò, Ốc, Hến, Quít, Cam rộn ràng
Âm mưu che mắt thế gian
Độc tài, đảng trị chúng đang hoành hành
Cầm quyền toàn bọn lưu manh
Toàn dân căm phẫn sao đành làm ngơ
Úc Châu gặp gió phất cờ
Cộng Đồng Hải Ngoại còn chờ chi mô
Đứng lên giành lại cơ đồ
Sáu mươi năm bị rợ Hồ phá tan
Nhân Quyền, Tôn Giáo đa đoan
Bán dân, cướp đất ngang tàn khắp nơi
Lời ta thán thấu Đất, Trời
Oan hồn, yểu tử dật dờ bể Đông
Hải ngoại ta quyết một lòng
Đập tàn bè lũ văn công tôi đòi
Đồng bào ơi! Hỡi đồng bào ơi!
Đứng lên! Ta hãy đáp lời núi sông
Dẹp tan Đảng Cộng cuồng ngông
Cho dân tộc Viêt thoát vòng lao lung!

Trần Bửu Hạnh

*

Thưa mẹ, Chúng Con Đi

Thưa Mẹ
Chúng con là người Việt Nam lưu lạc
Ngày ra đi không hẹn buổi quay về
Chẳng phải sương mù sao khóc lúc đêm khuya
Chẳng phải gió sao đời là giông bão
Chẳng phải mây sao miệt mài trôi nổi
Chẳng phải là rừng sao héo úa mỗi tàn thu.
Mười tám năm
Chúng con sống trong âm thầm và chết giữa hoang vu
Biển cả, rừng sâu, non mờ, núi thẳm
Chúng con đi gót chân mòn vạn dặm
Ngơ ngác nhìn nhân loại, tủi thân nhau.
Mười tám năm trời nuôi lớn một niềm đau
Mang một vết thương vẫn còn đang mưng mủ
Khi ngoảnh mặt trông về chốn cũ
Lòng chưa kịp buồn, nước mắt nhỏ trên tay.
Dải đất Việt Nam
Nằm co ro như một kẻ ăn mày
Đang thoi thóp cuộc đời trên góc phố
Như giọt lệ chảy dài nhưng chưa nhỏ
Như chiếc lưng còm Mẹ già gánh cả trời thương.
Chúng con đã hơn một lần có được quê hương
Bãi mía, hàng tre, bờ dâu, ruộng lúa
Bài ca dao ngọt ngào như giọt sữa
Chảy vào hồn theo tiếng Mẹ à ơi
Những cánh diều xưa dây dứt rót vào đời
Bay lạc lõng bốn phương trời vô định
Chúng con cũng đã bao lần suy niệm
Bốn ngàn năm lịch sử của ông cha
Thuở Hùng Vương
Đi chân đất dựng sơn hà
Bao nhiêu máu đã âm thầm đổ xuống
Khi Trưng Trắc trầm mình trên sông Hát
Chỉ mong giữ tròn trinh tiết với giang san
Trần Bình Trọng chịu bêu đầu để làm quỷ nước Nam
Cũng chỉ vì tấm lòng tha thiết
Mẹ ơi, trăng còn có khi tròn, khi khuyết
Nhưng tình yêu quê hương chẳng khuyết bao giờ.

Trần Trung Đạo

*

Giới Trẻ Việt Nam Ơi!

Hỡi các cháu thanh thiếu niên giới trẻ,
Các cháu là hậu duệ của tiền đồ
Ba mươi năm dưới chủ thuyết Tam Vô,
Các cháu bị bịt mờ đôi mắt sáng

Lũ cầm quyền, một tập đoàn vong bản,
Hồ Chí Minh đã bán đứng linh hồn,
Theo Nga Tàu, luồn cúi bọn dã nhơn,
Dâng hiến mảnh giang sơn cho Cộng Sản

Phạm Văn Đồng, Trường Chinh, Tôn Đức Thắng,
Võ Nguyên Giáp, Lê Duẩn, lũ sát nhân,
Lùa trẻ thơ ra mặt trận xả thân,
Chết thê thảm cho quân gian tàn ác""

Ba mươi năm, quê hương rồi thống nhất,
Chúng dùng quyền bưng bít tội tày trời
Đấu tố dân, sát hại vạn vạn người,
Bao chiến sĩ cựu thời cam lao lý.

Tiếng cải tạo để giấu che tuyệt kỹ,
Giết dần hồi thô bỉ trả thù xưa,
Đã một thời đánh đuổi chúng ngất ngư,
Chui hầm hố, trốn như loài chuột bọ

Vẫn oang oác nào Tự Do, Dân Chủ,
Nào Nhân Quyền độc tấu ở đầu môi,
Nào kính tôn Tín Ngưỡng, chỉ vẽ vời,
Luôn đàn áp tơi bời người vô tội.

Các cháu sống, lớn lên trong ngục tối,
Dần quen rồi ngay tuổi thuở dại khờ,
Tưởng xung quanh là vũ trụ nên thơ,
Mà ảo sắc lấp mờ bao hắc ám.

Hãy mở mắt, đừng để bầy vong bản,
Tiếp tục đem gái bán để buôn dâm,
Tiếp tục đem người đợ trả nợ nần,
Tiếp tục hiến đất dâng quân Trung Cộng.

Đừng để chúng tiếp tục tuồng tham nhũng,
Tiếp tục tuồng ăn uống máu nhân dân,
Tiếp tục tuồng hủy diệt lớp hậu thân,
Hủy diệt nước Việt Nam trên thế giới.

Hỡi các cháu! Đã đến giờ quật khởi!
Viết lại trang sử mới giống Tiên Rồng,
Diệt tận nguồn Việt cộng lũ nô vong,
Treo lại ngọn Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ.

Công các cháu, những thanh niên nam nữ,
Những người hùng muôn thuở được tri ân.
Hãy đứng lên! Hãy mạnh tiến hiên ngang,
Chung chiến đấu hét vang: Thề Sát Cộng!

Ngô Phủ

*

Hỏi Thăm Bác Xà-Beng

Nghe bọn Việt Gian xúm đánh ông
Nhà em hỏi bác có sao không
Xin thưa: thấy bác còn dư sức
Muốn mét: Coi ông vẫn hết lòng
Gặp bọn Việt Gian ưa kiếm chuyện
Đụng phường Việt Zởm thích tranh công
Xà Beng bác nện cho vài quả
Lũ nhặng ruồi kia chắc hãi hùng

TamThang3

*

Thiên Hận Lũ Trung Hoa

Kìa! Kìa! Tàu đỏ đám quần ma,
Tràn xuống Việt Nam giở thói tà.
Bác Đảng chẳng màng danh mãi quốc,
Trung Ương bất chấp cảnh vong gia.
Tham tiền xiết chúng chuyên moi móc,
Cố vị nồ dân giỏi tấn tra.
Để mặc ngoại bang xâm lấn đất,
Ôi thôi thiên hận lũ Trung Hoa.

Ngô Phủ

*

Chính Nghĩa Cờ Vàng

Hồ tinh cờ đỏ lũ gian tà
Nợ vay ắt trả do dân ứng
Sống thác khắc đền bởi quốc gia
Kíp mau hối cải hòng ân xá
Chậm trễ trở đường đợi luật tra
Xem kìa vận nước đang xoay chuyển
Chính nghĩa cờ Vàng lại nở hoa

Dân Nam

*

“Quang Cảnh” Đêm Khai Mạc...

Qua sự diễn tả lại của ông bà già Hai Nhu Gia (người ở cùng quê nội mí đứa Nam Man) đã “hân hạnh được nhóm của thằng Khế mời tham dự cái đêm gọi là “biểu diễn duyên dáng Việt Nam” tại Canberra Theatre (31.10.05). Do mấy năm gần đây, ông bà già Hai thường đau yếu, không chịu đựng được với thời tiết khắc nghiệt của cái xứ Úc thòi lòi, nên hay về Việt Nam... trốn mùa đông cũng như né mùa hè... mần cho Việt Cộng lầm tưởng ông bà là “vịt cừu yêu nước” (cái rắc rối nhất là ở chỗ... tưởng lầm này) nên gửi đến ông bà Hai hai cái vé mời free đến coi "Duyên Dáng VN". Đứa Nam Man viết lại lời kể của ông bà Hai trong đêm đến coi "Duyên Dáng Việt Nam" để kính họa vận bài thơ “Khải chơi ngón ngoại giao bẹo mông” của Cô Gia đại gia trong mục TTMC, SGT số 435.

Con nào con nấy... bụng tròn nây,
Ngó tới ông bà định trốn ngay.
Ngặt cái không rành đường để... thoát,
Buồn là... chẳng mọc cánh mà... bay.
Nhìn thằng lãnh sự ngồi hàng trước,
Liếc tụi công an ẩn dưới nầy.
Mới biết ông bà đà lỡ bộ...
Đành ngồi chịu trận kế thằng “tây”.

*

“Chia Sẻ” Mí Thằng Khế

Tuần qua bố đã nhắn mầy rồi. (*)
- Mầy tưởng đâu là bố nói chơi"
Ngó đấy, “Việt kiều” vây khắp chỗ,
Coi kìa, “quan khách” chặn nhiều nơi.(**)
Ba thằng lãnh sự đi phờ phạc,
Mấy tụi du sinh bước rã rời.
Nhục nhã cho mầy ghê Khế ạ,
- “Mừng ngày kỷ niệm” chỉ vầy thôi.(***)

“Mừng ngày kỷ niệm”... chỉ vầy thôi,
Thấy chuyện mầy mần thiệt hỡi ơi.
ở Việt Nam tuyên truyền chẳng đủ,
Ngoài Hà Nội lếu láo không rồi.
Nên sang đây tính trò câu khách,
Rán tới đó bày chuyện nhử mồi.
Xúi mấy con mòng ra nhún nhẩy...,
Bẹo mông bẹo đít cứ khơi khơi.

Bẹo mông bẹo đít cứ khơi khơi,
“Duyên dáng Việt Nam” vậy hả trời.
Tụi Úc chỉ nhìn qua sự thể,
Thằng “Tây” liền đoán được trò đời.
Chơi ngông kiểu đảng là toi sớm,
Tính dại như mầy phải chết thôi.
- Nói thiệt nếu tao là Khải hả,
Đời mầy chắc khốn nạn mầy ơi.

Đời mầy chắc khốn nạn mầy ơi,
“Móc nối” gì đâu “lỏng” quá trời.
Để “khúc ruột thừa” vô phá thúi,
Cho “thằng phản động” tới chê ôi.
Chương trình lần trước không thành được,
Kết quả mới đây đã hỏng rồi.
Gần triệu đồng đô đã mất sạch,
- Do mầy tưởng bố muốn hù chơi.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.