


Dear Weekend,
Tí "Phiêu Lưu" vốn xa quê từ lâu, nhân chuyến về Việt Nam thăm nhà, xin mạo muội gởi đến Weekend một vài cảm xúc. Và xin được giới thiệu đến với độc giả Weekend một vài hình ảnh và kỷ niệm ở Mũi Né, một vùng biển thật êm đềm, thật đẹp tại miền Trung Việt Nam.
M ũi Né thuộc tỉnh Phan Thiết, cách Sài Gòn độ 200km. Những nẻo đường Việt Nam giờ cũng khá êm so với những kinh nghiệm hãi hùng trong trí nhớ trẻ thơ của tôi. Vào tỉnh Phan Thiết, đường được láng nhựa êm ru với cây cối trồng ở giữa để ngăn hai dòng lưu thông.
Chúng tôi háo hức mong chờ xem lớp sóng nhấp nhô của biển. Cuối cùng bờ biển cát trắng hiện ra với những hàng dừa thẳng tấp. "Khách sạn mình tên gì nhỉ"" chúng tôi tự hỏi nhau.
Seahorse Resort
Mũi Né chính là một khu du lịch mới mẻ vì vậy các nhà nghỉ thi nhau mọc lên. Seahorse Resort là một trong những khách sạn mới nhất, tân tiến nhất. Bước xuống xe chúng tôi trầm trồ không ngừng. Tiếng suối róc rách với những chú cá bống tung tăng. Những con chuồn chuồn lướt qua giàn hoa giấy tím ngắt. Gió thổi mang theo mùi hương của biển.
Người quản lý của khách sạn dẫn chúng tôi đến từng phòng. Chao ôi. Cách trang trí nội thất cũng đẹp không kém. Giường được trải khăn ra trắng tinh. Cái ghế sô fa màu đỏ nổi bật nhất trong căn phòng tinh khiết.
Hành lý vừa mới đến phòng, năm phút sau mọi người ùa ra trong những bộ đồ tắm. Định đi tắm biển nhưng cái hồ bơi xanh ngan ngát lại có quầy rượu ngay cạnh hồ quyến rũ lòng người đến làm sao.
Thôi chiều hẳng tắm biển nhé. Chúng tôi tự nhủ. Thế là cả bọn vừa bơi vừa thưởng thức những ly rượu cocktail như dân ăn chơi thứ thiệt. Ngay lúc đó anh quản lý đặt cơm trưa để chúng tôi dùng ngay tại bờ hồ.
Bữa ăn trưa thật đơn giản. Canh bầu nấu với tôm. Cá kho tộ. Thịt xào mướp. Bơi xong đói rả rời nên chúng tôi hì hụp húp tô canh bầu ngọt đến lịm người.
Cát của Mũi Né
Bờ biển của Mũi Né thật dài. Đi bộ cả nửa tiếng cũng chả thấy hết. Là khu resort, bãi cát của Mụi Né mịn và sạch sẽ. Đặc biệt bãi tắm rất cạn. Ra khoảng 30 sãi nước vẫn chỉ tới ngang vai. Khu resort có những chòi lá riêng rẽ cho du khách tắm nắng. Tắm biển xong. Mát rượi. Gió biển lại cứ vi vút hàng dừa khiến chúng tôi ngủ thiếp đi từ lúc nào.
Tiếng dân chài
Năm giờ sáng đám bạn đánh thức tôi dậy. Đi xem mặt trời mọc trên biển nhé" Vừa ra khỏi phòng tiếng dân chài vang rền một góc trời. Mặt trời vẫn chưa chịu ló đầu nhưng lộ một vừng rực sáng. Thuyền bè nhấp nhô với lưới chài. Nhìn cảnh dân chài đơn sơ mộc mạc như thế đem lại cho chúng tôi một xúc động đặc biệt. Gió biển cứ gờn gợn. Mặt trời đỏ hoe để lộ một góc trời bao la đến vô tận. Cái cảnh đặc biệt như thế biết bao giờ mới được nhìn lại"
Quán Cây Bàng
Chị Kim từ Sài Gòn gọi ra nhắc. Các em không ăn Mực Một Nắng ở quán Cây Bàng là mất nửa đời người! Tắm biển lần nữa chúng tôi thu dọn và rời khách sạn. Nửa luyến tiếc, nửa muốn ở lại. Dùng dằng mãi cả bọn quyết định lần sau sẽ ở lâu hơn.
Quán Cây Bàng cách khu resort khoảng 10 phút. Quán có mái tranh với sức chứa khoảng 500 người. Đặc biệt là quán lúc nào cũng đông. Mọi người tranh nhau xuống hồ để chọn cá, tôm, ghẹ đang bơi dưới hồ.
Cuối cùng thực đơn của chúng tôi gồm có: tôm hấp với nước dừa, mực một nắng, ghẹ xào me, lẩu cù lao bải biển. Mỗi món đều ngon đến vô tận. Ngon đặc biệt là món mực một nắng. Mực tươi đem ra sân phơi khoảng nửa ngày sau đó đem vào nướng với than hồng. Những thớ thịt mực trắng phau đem ra chấm với tương ớt đỏ. Tuyệt cú mèo. Cả bọn vừa ăn vừa xuýt xoa không ngừng. Đúng là không ăn sẽ mất nửa đời người.
Thôi vậy nhé. Lần sau đến Mũi Né sẽ ở lâu hơn!