Hôm nay,  

Medicaid và bài toán chính trị của Trump

16/05/202500:00:00(Xem: 782)
medicaid
Đảng Cộng hòa tại Hạ viện đã công bố trọng tâm tiết kiệm chi phí của "dự luật lớn, đẹp" của Tổng thống Trump vào cuối ngày Chủ Nhật, gồm ít nhất 880 tỷ đô la cắt giảm chủ yếu đối với Medicaid để giúp trang trải chi phí 4,5 nghìn tỷ đô la tiền giảm thuế. Ảnh: JimVallee từ istockphoto.com
 
Một trong những bài toán ngân sách lớn nhất năm nay là làm sao chính quyền Trump có thể tài trợ cho những đợt cắt giảm thuế khổng lồ cho người giàu, tăng chi tiêu quốc phòng, mà không làm gia tăng mức thâm thủng. Câu trả lời, theo các dân biểu Cộng hòa, nằm ở Medicaid — chương trình bảo hiểm y tế dành cho người nghèo và người khuyết tật.

Medicaid, nhờ Đạo luật Chăm sóc Sức khỏe Giá phải chăng (ACA), nay đã bao gồm 71 triệu người dân Mỹ – một con số đáng kể so với 15 năm trước. Thế nhưng, sự gia tăng ấy cũng kéo theo một chi phí khổng lồ: từ 402 tỷ mỹ kim năm 2010, chương trình nay tiêu tốn tới 880 tỷ vào năm 2023. Trong bối cảnh đó, phe Cộng hòa tại Quốc hội đưa ra một kế hoạch như “một viên thuốc đắng”: buộc người lãnh Medicaid từ 19 đến 64 tuổi phải đi làm, học nghề hay làm công ích tối thiểu 80 giờ mỗi tháng, trừ những ai có người phụ thuộc hay có bệnh. Mục tiêu là giảm chi tiêu y tế và thúc đẩy người dân gia nhập thị trường lao động.

Ngoài việc buộc đi làm, đối với những ai có thu nhập trên mức nghèo liên bang (khoảng 15.650 mỹ kim/năm cho một người), kế hoạch mới buộc họ phải trả co-pay lên tới 35 mỹ kim mỗi lần đi bác sĩ — một mức phí vốn từ trước tới nay rất hiếm gặp trong hệ thống Medicaid vì đối tượng thường có thu nhập thấp.

Thoạt nhìn, đây là một biện pháp hợp lý. Xét cho cùng, trong nền kinh tế thị trường, người ta vẫn tin rằng “lao động là danh dự”, và đa số công luận cũng tỏ ra đồng thuận với lập luận ấy. Nhưng kinh nghiệm quá khứ đã chứng minh rằng áp dụng một chính sách tưởng như đơn giản như vậy lại dẫn tới hậu quả không thể xem nhẹ.

Thực tế cho thấy đa số người hiện đang nhận Medicaid vốn đã đi làm hoặc có lý do chính đáng cần đến bảo hiểm này. Arkansas - tiểu bang đầu tiên thử nghiệm điều kiện đi làm dưới thời ông Trump trước đây – là một thí dụ điển hình. Hậu quả xảy đến nhanh chóng: hơn 18.000 người bị cắt bảo hiểm — phần lớn vì sai sót giấy tờ - Vô số người mất bảo hiểm chỉ vì không khai báo đúng hạn, không hiểu rõ quy định, hoặc không thể truy cập hệ thống điện tử để báo cáo giờ làm việc đều đặn với thủ tục rườm rà. Tòa án liên bang sau đó đã buộc tiểu bang phải ngưng áp dụng điều này, nhưng hậu quả vẫn còn đó: nợ y tế tăng cao, người nghèo ngần ngại mua thuốc, và tuyệt nhiên không có sự cải thiện nào trong tỷ lệ người có việc làm.


Theo ước tính sơ khởi của Văn phòng Ngân sách Quốc hội (CBO), kế hoạch vừa đưa ra cuối tuần qua của chính quyền Trump có thể tiết kiệm khoảng 715 tỷ Mỹ kim trong vòng mười năm. Tuy nhiên, hệ quả là đến năm 2034, sẽ có khoảng 8,6 triệu người Mỹ mất bảo hiểm. Một sự đánh đổi không nhỏ, cả về chính trị lẫn nhân đạo.

Một số điều khoản khác cũng khiến dư luận chú ý, chẳng hạn như ngăn chặn Medicaid tài trợ cho cơ sở y tế nào có liên quan đến dịch vụ phá thai, không chi trả cho việc “chuyển đổi giới tính” ở trẻ vị thành niên, và cấm những người sở hữu nhà ở mức nhất định được xin Medicaid để vào viện dưỡng lão.
Các dân biểu cộng hòa bảo thủ cổ vũ biện pháp này, xem đó như một bước tiến lý tưởng nhằm hạn chế cái mà họ gọi là “văn hóa hưởng quyền lợi mà không trách nhiệm.” Về mặt chính trị, điều kiện đi làm có thể mở đường cho các tiểu bang bảo thủ — vốn trước đây khước từ mở rộng Medicaid — nay chấp nhận gia nhập hệ thống, nhờ có thêm một “lý cớ hợp lý” để chuyển hướng.

Phía Dân chủ gọi đây là “cuộc tấn công trực diện vào giới yếu thế”. Dân biểu Frank Pallone (New Jersey) phát biểu: “Nếu đạo luật này được thông qua, hàng triệu người Mỹ sẽ mất bảo hiểm, bệnh viện sẽ đóng cửa, người già không tiếp cận được chăm sóc sức khỏe cần thiết, và chi phí y tế sẽ tăng vọt.”
Về tổng thể, dự luật này là sự cân bằng mong manh giữa hai thái cực: một bên là yêu cầu cắt giảm chi tiêu để cân bằng ngân sách giảm thuế, bên kia là cam kết bảo vệ người nghèo và người yếu thế. Như lời chuyên gia Julian Polaris nhận xét: “Quốc hội không dùng dao chém vào nhóm được nhận phúc lợi từ chương trình bảo hiểm Obamacare, nhưng rõ ràng đã dựng nên hàng rào thủ tục và tài chánh khiến họ khó tiếp cận bảo hiểm và dịch vụ y tế hơn bao giờ hết.”

Trong lúc cuộc tranh luận còn tiếp diễn tại Quốc hội, một điều rõ ràng: Medicaid, vốn được xem như lưới an sinh cuối cùng cho hàng chục triệu người Mỹ, đang trở thành mặt trận ý thức hệ, nơi các chọn lựa ngân sách không thể tách rời các định hướng đạo lý căn bản.
 
Sau cùng thì, chính quyền được dân bầu lên để làm việc cho ai, vì ai, và chính sách công, liệu chỉ là vấn đề con số của các nhà tỷ phú, hay còn là một biểu hiện của tinh thần quốc gia: “Nước Mỹ Vĩ Đại” hay không còn tùy thuộc vào cách chính quyền Trump đối xử thế nào với người dân thấp cổ bé miệng cần được giúp đỡ.

Việt Báo tổng hợp
 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
- Dân biểu Jamie Raskin (Dân chủ) ra nghị quyết được nhiều DB ủng hộ: Trump phải nộp tất cả "hồ sơ Epstein" - Đặc vụ ICE được xem dữ liệu Medicaid chi trả cho bệnh viện, sẽ dò ra những di dân lậu cần bị trục xuất. Nếu bạn khai gian để có Mediciad cũng cơ nguy bị tước quốc tịch và bị trục xuất sang VN hay Phi Châu.
Trong một chính trường phân cực sâu sắc, nơi tiếng nói bất đồng bị chụp mũ và ranh giới giữa quyền lực và tư thù ngày càng mong manh, một điều xem ra đã luật bất thành văn: khi Donald Trump không vừa ý, sẽ có kẻ phải trả giá. Và cái giá đó không bao giờ rẻ. Các tập đoàn, hãng luật và đại học Hoa Kỳ vốn lệ thuộc vào giấy phép, ngân khoản liên bang hay cửa ngõ ra vào chính quyền – bỗng trở thành miếng mồi cho cuộc mặc cả quyền lực của Tổng thống. Có nơi chọn cách cúi đầu cho yên chuyện. Có nơi chống trả tới cùng. Hai phản ứng, hai lối thoát – hoặc dàn xếp để "giữ thể diện" cho Trump, hoặc chấp nhận đòn phản công để giữ thể diện cho chính mình.
Rạng sáng thứ Bảy, tại Rafah, một em bé 12 tuổi – chưa xác định tên – bị bắn chết ngay tại chỗ hôm 12 tháng 7, khi em đang cố len lỏi tiến lên rào sắt để nhận phần lương thực cho gia đình. Cùng hôm đó, hơn ba mươi người khác gục xuống giữa bụi cát và khói đạn, trong lúc chen chúc tại điểm phát thực phẩm của một tổ chức mang tên Gaza Humanitarian Foundation (GHF).Trước đó, tại trại Nuseirat, sáu trẻ em – có em chỉ độ sáu tuổi – trúng pháo kích thiệt mạng khi đang hứng nước vào ca. Trong tay các em không có đá, không có súng… chỉ có chiếc bình nhựa, vài mẩu bánh mì chưa kịp đem về nhà. Giữa cảnh Gaza bị phong toả hoàn toàn, dân chúng đói khát, bệnh tật, kiệt sức… thì chính phủ Hoa Kỳ chọn rót ba mươi triệu Mỹ kim cho GHF – một tổ chức tư nhân, lập ra vội vã, không kinh nghiệm, không kế hoạch, không kiểm toán, không ai giám sát.
Trong một chính trường phân cực sâu sắc, nơi tiếng nói bất đồng bị chụp mũ và ranh giới giữa quyền lực và tư thù ngày càng mong manh, một điều xem ra đã luật bất thành văn: khi Donald Trump không vừa ý, sẽ có kẻ phải trả giá. Và cái giá đó không bao giờ rẻ. Các tập đoàn, hãng luật và đại học Hoa Kỳ vốn lệ thuộc vào giấy phép, ngân khoản liên bang hay cửa ngõ ra vào chính quyền – bỗng trở thành miếng mồi cho cuộc mặc cả quyền lực của Tổng thống. Có nơi chọn cách cúi đầu cho yên chuyện. Có nơi chống trả tới cùng. Hai phản ứng, hai lối thoát – hoặc dàn xếp để "giữ thể diện" cho Trump, hoặc chấp nhận đòn phản công để giữ thể diện cho chính mình.
Ngày 24 tháng 6 năm 2025 — Tòa án Tối cao Hoa Kỳ hiện đã cho phép chính quyền Trump trục xuất người di dân sang một “nước thứ ba”, tức là một quốc gia không phải là quê hương của họ. Tòa án Tối cao đã hủy bỏ phán quyết của một thẩm phán tòa án liên bang ở Boston. Phán quyết này cho rằng những người di dân được lên lịch bị trục xuất sang nước thứ ba cần được trao cho cơ hội giải thích với giới chức rằng họ có lý do chính đáng để tin rằng họ sẽ bị ngược đãi hoặc tra tấn ở quốc gia thứ ba đó.
Trong trái tim của biết bao người di dân, nước Mỹ luôn là một miền đất hứa, nơi mọi ước mơ có thể nảy mầm và được bảo vệ. Niềm tin ấy được xây dựng trên một trụ cột vững chắc: quyền công dân theo nơi sinh, một nguyên tắc được khắc sâu trong Tu chính án thứ 14 của Hiến pháp Hoa Kỳ, khẳng định rằng bất cứ ai sinh ra trên đất Mỹ đều là công dân của quốc gia này.
Do các cuộc biểu tình liên quan đến vấn để lao động vẫn đang tiếp diễn, việc thu gom rác tại Garden Grove vẫn bị trì hoãn. Đặc khu Vệ sinh Garden Grove (Đặc Khu Vệ Sinh) hiện đang cung cấp các điểm thu gom rác trong khu vực. Cư dân và các cơ sở thương mại đang sử dụng dịch vụ từ Sanitary District có thể đến các điểm thu gom rác tạm thời, miễn phí này để vứt bỏ rác
Trang mạng thông tin khoa học www.livescience.com có đưa hai tin ngắn đáng chú ý vào trung tuần Tháng Bảy. Bản tin đầu tiên là về sự dịch chuyển của lưỡng cực trái đất. Đại đa số chúng ta không nhận ra rằng thời gian của một ngày “ngắn” hơn một chút trong thời gian trung tuần tháng 7. Nhưng hành tinh của chúng ta thực sự đã quay nhanh hơn một chút, do sự thay đổi vị trí của Mặt Trăng so với hai cực của Trái Đất.
Chủ nghĩa bài ngoại – quan điểm cho rằng chính phủ cần bảo vệ người Mỹ sinh trong nước trước các mối đe dọa từ di dân – đã tồn tại lâu đời trong lịch sử Hoa Kỳ, theo Daniel Tichenor, Giáo sư Chính trị học tại Đại học Oregon, viết trên trang The Conversation ngày 15 tháng 7, 2025. Hiện nay, chính quyền Trump đang viện dẫn Đạo luật Di trú và Quốc tịch năm 1952 – một đạo luật ra đời trong thời kỳ lo sợ chủ nghĩa cộng sản – để siết chặt quyền của những người không mang quốc tịch Mỹ.
Trong thế giới hiện đại, niềng răng đã trở nên phổ biến như một phần của chăm sóc nha khoa. Tuy nhiên, các nghiên cứu khảo cổ học cho thấy rằng tình trạng răng mọc lệch (malocclusion) ở người tiền sử không phổ biến như hiện nay. Các nhà nghiên cứu đang tìm hiểu nguyên nhân, và một trong những yếu tố được chú ý là chế độ ăn thay đổi theo thời gian, từ thô cứng sang mềm và dễ nhai hơn.
Theo tờ The Economist ngày 7 tháng 7, hơn 100 người đã thiệt mạng trong một trận lụt được xem là tồi tệ nhất tại Hoa Kỳ trong cả thế kỷ qua. Trận mưa như trút nước xảy ra vào rạng sáng ngày 4 tháng 7 đã quét qua quận Kerr ở miền trung Texas. Trong số các nạn nhân có 27 bé gái và nhân viên bị nước lũ cuốn trôi tại một trại hè Thiên Chúa giáo. Dự báo còn có thêm mưa lớn trong những ngày tới. Các bản đồ và biểu đồ khí tượng cho thấy ba yếu tố góp phần biến tai họa này thành thảm sát: 1. địa hình hiểm yếu, 2. lượng mưa kỷ lục, và 3. một hệ thống báo động không hoạt động.
Lời dịch giả: Bài viết "Bi Và Ái" được Ni Trưởng Thích Nữ Diệu Không (1905-1997) viết, in trong Tạp chí Liên Hoa, số 3, ấn hành cuối tháng 8/1955. Tạp chí Liên Hoa thành lập năm 1955, với Thượng toạ Thích Đôn Hậu trú trì chùa Linh Mụ ở Huế làm chủ nhiệm, Thượng toạ Thích Đức Tâm làm chủ bút, và Ni sư Thích Nữ Diệu Không làm quản lý. Trong bài này, Ni sư ký tên tác giả là Thích Diệu Không. Ni trưởng là dịch giả nhiều kinh và luận, cũng là một nhà thơ xuất sắc.
Sau 10 năm anh Tony Trương ra khỏi tù, anh lập lại sự nghiệp từ đầu cũng rất thành công mau chóng như trước kia. Nhờ anh chịu khó chăm chỉ học nghề sửa chữa điện lạnh trong suốt thời gian ở tù và khi anh ra tù anh đã có đầy đủ chứng chỉ tốt nghiệp và bằng hành nghề máy điện lạnh tại tư gia cũng như cho các cơ sở thương mại. Ít lâu sau anh anh thành lập một hãng Air Repairs Company sửa chữa điện lạnh
Năm 2002, Trump nói Epstein là "tuyệt vời". Sau khi Epstein bị buộc tội buôn sex trẻ vị thành niên vào tháng 7/2019, Trump nói ông không phải là "người hâm mộ" Epstein. Tháng 8/2019, khi Trump là Tổng Thống, Epstein chết trong tù, Trump lên mạng tố Bill Clinton có liên quan đến cái chết của Epstein. Nên Cộng Hòa nghi Clinton có tên là khách hàng của Epstein. Tháng 8/2020, Trump (đang là Tổng Thống) nói Epstein có thể đã bị giết trong tù.
(WASHINGTON, ngày 16 tháng 7, Reuters) – Hôm thứ Tư, Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump cho biết Bộ Giao Thông sẽ hủy bỏ khoản tài trợ trị giá 4 tỷ MK của chính phủ liên bang dành cho kế hoạch xây đường cao tốc California High-Speed Rail.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.