Sáng Lên Tôi

19/04/202515:09:00(Xem: 1225)
Paulina Peavy (Amerian,1901-1999)
Tranh : Paulina Peavy (1901–1999 )



Tôi sáng vụt lên chòm sao
Hóa ra bụi tàn đêm lửa trại
Những thanh củi thời xanh
Ngún dần ký ức

Ai vẽ một đường viền cộng đồng âm nhạc
Lá cỏ ngồi lên hương
Những choàng tay nhau níu cần đêm lạnh
Đàn bập bùng mưa trống vỗ
Thời xa xăm

Vàng một bên má
Ồ tóc thơm dạ hương
Con đường ngân tịnh vút mờ theo hướng tối
Một căn nhà giờ này còn thao thức
Vết thương khuya

Đau thường định mối buồn im lặng
Khi xa người xa cả huyền trang
Quyển trắng
Sự trống rỗng của màu chữ
Biển sắc yêu muối xát
Bờ vỡ. nước trào thủy chấn

Tận đá núi âm vang
Khung rào định mệnh
Sáng lên tôi sự giãy giụa của đêm cường toan
Xói mòn từng cơn cớ nhục cảm
Từ đó chết rồi
Hồi báo động của nỗi an bình thơ
Đừng đổ lỗi sự bất cẩn cho kiếp nạn
Nghịch cảnh có khi là sinh thú không cưỡng cầu
Không hề oán than
Sáng lên tôi
Điểm mù của tử biệt.


h o à n g x u â n s ơ n
@28mars25


Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Yêu được hồi nào cứ yêu. | Một hôm tự nhiên: hết. | Như còi cứu thương: tắt, | Như sấm sét: câm | Gió sẽ thối tất cả biệt tích.
Trong tập Bốn Mùa Trời và Đất, Márai Sándor cảm giác về mùa hè, …Tôi đứng trên ban công, giữa một vùng xanh, nghe tiếng rì rào thức dậy của cây cỏ. Mùa hè đây rồi, tôi nghĩ; và nó giống như một cảm xúc tràn ngập trong tôi, không khoan nhượng, và đầy những kỷ niệm giản dị… (Giáp Văn Chung dịch) Trong tản văn Hoa Nở Vì Ai, Vũ Hoàng Thư viết, …Tháng 7 gọi về hàng phượng đỏ thắm rung rinh chùm nở, thứ lung linh ảo mờ, gần gụi mà xa thẳm… Và mùa hè trong truyện của Đặng Thơ Thơ, … Đó là lúc chín nhất của mùa hè. Những trái táo bắt đầu căng mật. Từ trong lá cây thoảng ra những ngọn gió màu xanh thẫm...Ở Cảnh Nhàn của Bạch Vân Cư Sĩ có thú sống, xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao…, có lẽ thời của người, nước còn trong ao còn sạch.
một bên lòng tàn lụi, một bên non omnis moriar – chỉ là những thanh âm, nhẹ hẫng hút biến
Ngày càng lún sâu | Ngày càng bị chìm xuống
không hẳn tàn phai | mà dần nhạt | đến không còn vết tích câu lưu
Những chiếc điện thoại không còn chiếm ngự | từ sáng tinh mơ đến lặn mặt trời | trước mặt nhau hai bàn tay cùng mở
có nhiều khi | thấy hoàng hôn không về | trên cánh đồng | để nghe tiếng hò trăng khuya | chìm xuống đáy nước mênh mông
và vì ổng muốn giàu hoặc vì thật sự nghĩ mình giàu | nên ổng luôn bỏ phiếu cho Đảng Cộng hòa | ổng bầu cho Hoover chống lại Roosevelt | và ổng thua | rồi ổng lại bầu cho Alf Landon chống Roosevelt | và ổng lại thua nữa | ổng nói, “tao đéo biết cái thế giới này sẽ đi đến đâu,
Im lặng | Có thể là vàng | Nhưng đối diện cái ác | Im lặng chỉ là vàng giả | Dễ gây ô nhiễm