
Chị Tường Chinh.
Chị Tường Chinh sẽ trình bày với các em về tài liệu về chứng “Rối loạn tăng động” ở lứa tuổi thiếu niên, theo tài liệu của bác sĩ Kiki D. Chang, Trưởng Chuyên Khoa Rối Loạn Khí Sắc Trẻ Em, Phó giáo sư khoa Nhi, Khu Tâm Thần Nhi, Đại Học Y Khoa Stranford. Bác sĩ Chang là Hội Hàn Lâm Tâm Thần Học, Viện Tâm Thần Trẻ Em và Thanh Thiếu Niên Hoa Kỳ...
Kiến thức chung:
Rối loạn tăng động/giảm chú ý (ADHD) là một bệnh tiến triển do sự thiếu chú ý và đãng trí, kém hoặc không tăng hoạt động. Trước đây nhiều thuật ngữ được sử dụng để mô tả bệnh này, bao gồm các hội chứng tăng động và từ sổ tay Chẩn đoán và Phân loại các rối loạn Tâm thần, lần thứ ba (DSM-III), “loạn chức năng não nhẹ”. Trong DSM-III khi điều chỉnh lại, bệnh này được đổi tên là ADHD. Trong DSM-IV, người lớn hay trẻ em phải có một triệu chứng khởi phát trước 7 tuổi gây ra sự suy yếu về học tập hay các mặt khác. Gần đây người ta bắt đầu quan tâm đến các dạng ADHD ở người lớn, và hầu như đã không được chẩn đoán đầy đủ.
Bệnh sinh lý (Sinh bệnh học):
Vấn đề bệnh học của ADHD không rõ ràng. Những nghiên cứu chỉ ra rằng những chất kích thích tâm thần (làm thuận lợi cho sự tiết chất dopamine) và sự tiết chất noradrenalin đã dẫn tới suy đoán cho rằng một vài khu vực não bộ liên quan tới sự tập tung bị suy giảm trong dẫn truyền thần kinh. Chất dẫn truyền thần kinh dopamine và sự điều tiết noradrenalin có liên quan đến ADHD. Vùng dưới vỏ não được cho là chủ yếu và bao hàm vùng trán và vùng trên trán. Trong một nghiên cứu chức năng MRI, trẻ mắc chứng ADHD làm những bài tập về sự hạn chế đã bộc lộ ra có sự hoạt hóa khác nhau ở khu vực nếp nhăn vùng trán so với trẻ bình thường. Người lớn mắc chứng ADHD cũng biểu hiện những hạn chế trong hoạt hóa vành đai phía trước khi làm những bài tập tương tự. (Tường Chinh Sưu Tầm)
Gửi ý kiến của bạn