Hôm nay,  

Bùi Tín Viết Riêng Cho VOA, Thứ Ba, 26 Tháng 7 Năm 2011:Trước Hào Khí Thăng Long: Cảm nghĩ về vận nước

27/07/201100:00:00(Xem: 6750)

Bùi Tín Viết Riêng Cho VOA, Thứ Ba, 26 Tháng 7 Năm 2011:Trước Hào Khí Thăng Long: Cảm nghĩ về vận nước

Bùi Tín

Truyền thống yêu nước - giành lại nền độc lập khi bị mất, giữ vững nền độc lập khi đã dành được - là vốn tinh thần quý báu nhất của dân tộc Việt Nam. Nhờ truyền thống yêu nước vô cùng sâu đậm, dân tộc Việt Nam trường tồn và phát triển không ngừng.

Ông cha ta đã làm được như vậy.

Tám chủ nhật qua, hào khí Thăng Long sống lại trong lòng thủ đô Hà Nội trong những cuộc xuống đường đều đặn, ngày càng sôi nổi.

Đây là những cuộc đấu tranh gay gắt giữa chính nghĩa ôn hòa của nhân dân, của dân tộc với bạo lực mù quáng thân nước ngoài bành trướng..

Bản chất phi nhân, phi dân tộc biểu hiện rõ trong những bức ảnh và những đoạn phim tên Đại úy công an Minh đi giày 4 lần đạp vào mặt chiến sỹ yêu nước - cựu chiến binh Nguyễn Chí Đức - cạnh đó là viên Trung tá công an Canh, phó chỉ huy đồn công an quận Hoàn Kiếm, đôn đốc 4 tên «công an - ác ôn» khác ra tay kéo chân và tay của anh Đức. Lập tức các chiến sỹ yêu nước sáng tác bài thơ chỉ ra rằng đó là những cú đạp vào mặt tổ quốc đau thương, đạp vào lòng yêu nước truyền thống của dân tộc. Nhà giáo dục Phạm Toàn cũng lên tiếng xin đừng ai đưa bức ảnh ấy cho các thầy cô giáo của tên «đại úy - mất dạy» cũng như cho cha mẹ anh ta thấy, tránh cho những người ấy nỗi đau lòng vì đã có đứa học trò và đứa con vô đạo đến thế.

Nhưng trên tất cả những hình ảnh, tin tức sôi động của các cuộc xuống đường, biểu tình, tuần hành của 8 ngày Chủ nhật vừa qua là những nét đặc sắc mới mẻ của cuộc đấu tranh ôn hòa nhưng quyết liệt chỉ mới khởi đầu.

Trước hết cuộc đấu tranh diễn ra ở ngay giữa thủ đô Hà Nội, hướng dẫn khơi ngòi bởi nhiều nhóm trí thức được xã hội nhận diện là những kẻ sỹ thời đại có trí tuệ và tâm huyết, gắn bó thật sự với dân tộc và nhân dân. Tôi không cần dẫn ra danh sách của hàng chục đến hàng trăm kẻ sỹ tên tuổi ngày càng quen thuộc với nhân dân ấy. Các bạn đã khéo quần tụ, tâm đầu ý hợp, khéo vẫy gọi nhau, kết hợp với nhau, thu hút nhiều lực lượng trẻ trong ngành giáo dục, văn hóa, nghệ thuật, báo chí, luật sư, sinh viên, học sinh, nhà kinh doanh…, mở rộng hàng ngũ một cách vững chắc.

Đây là một yếu tố hệ trọng hàng đầu. Tuy chưa thành một tổ chức thống nhất, có danh xưng riêng, có cương lĩnh, tôn chỉ mục đích rõ ràng, nhưng trên thực tế đã hình thành một cơ chế tổ chức và lãnh đạo mềm mại, linh hoạt, tập thể, với động cơ phục vụ xã hội, chú trọng hiệu lực thực tế, không cần phô trương hình thức. Chính do vậy mà các bạn xuống đường vui mừng thốt lên: Chúng ta đã có minh quân, minh quân tập thể, không cần lộ mặt, cũng có thể là chưa cần lộ mặt.

Một yếu tố thứ hai là cuộc đấu tranh ngày càng thu hút đông người, thuộc đủ các thành phần xã hội, có người xuống đường có người hỗ trợ bằng kiến nghị, có người là đảng viên kỳ cựu, có người là trung tướng, thiếu tướng, đại tá của quân đội, của công an, có người là giáo sư, thạc sỹ, tiến sỹ, viện sỹ, là chủ tịch hội văn học nghệ thuật thủ đô với hơn 3 ngàn thành viên, có người là đảng viên, một số đã từ bỏ đảng. Thật là xúc động khi nhận thấy hàng ngũ anh chị em đa dạng như trên, nhưng lại cố kết với nhau trên tinh thần đồng đội, sống chết, hiểm nguy bên nhau, nhận rõ mặt nhau để kết thân, thương yêu, quý mến thân thiết với nhau, cụ già tóc bạc phơ bên các cháu nhỏ nghiêm trang, cụ bà cương nghị trưng tên các chiến sỹ hải quân Việt Nam Cộng hòa hy sinh năm 1974 ở Hoàng Sa. Có gia đình bố con bên nhau, bà cháu dắt tay nhau, nhiều cặp vợ chồng sánh vai,thật đẹp. Cái tình nghĩa tuy mới mẻ mà sâu đậm này là một sức mạnh đáng kể.

Chỉ riêng 2 yếu tố trên - có tổ chức mưu lược và tình nghĩa gắn bó - phe yêu nước xuống đường đã tỏ ra hơn hẳn phe chuyên chính bạo lực.

Cả Bộ Chính trị cùng với các mưu sĩ của họ làm sao mà mưu lược, tranh luận lý sự và theo luật pháp hơn được phe xuống đường. Chính quyền trung ương có nhiều lúc đã phải mời nhiều «kẻ sỹ» của phe này làm cố vấn. Trí tuệ của phe cầm quyền hám lợi, tham nhũng tỏ ra nghèo nàn đến thê thảm. Chỉ cần nhớ lại những lời nói để đời của ngài tân chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, như: «trị hết kẻ tham nhũng thì lấy đâu cán bộ để làm việc», «Việt Nam ta không thể không làm đường sắt cao tốc», và «tôi đảm bảo thị trường chứng khoán sẽ lên giá và có chất lượng hơn», để 2 tháng sau chứng khoán rơi tự do từ 500 điểm xuống tận đáy 220 điểm.

Về tình nghĩa keo sơn thì 2 bên càng trái ngược nhau, phe chính quyền luôn biểu hiện sự gầm ghè giữa những «đồng chí thù nghịch», trong khi phe xuống đường luôn tin yêu bảo vệ nhau.

Về mặt tuyên truyền cổ động, sự chênh lệch càng rõ. Chính quyền có 700 tờ báo, độc quyền hệ thống truyền thanh truyền hình, nhưng không thu hút được công luận; báo Nhân Dân và Quân đội Nhân dân ế ẩm nhất, chuyên xuyên tạc và lừa dối, trong khi lực lượng xuống đường có những báo mạng và blogger cực kỳ bén nhạy, sinh động, kịp thời, với những tin tức, phóng sự và hàng loạt ảnh rất hấp dẫn, các cuộc biểu tình, diễu hành được tường thuật tại chỗ từng giờ một. Các báo mạng như: Dân luận, Dân làm báo, Anh Ba Sàm, Đối thoại, Nữ vương Công lý, Bauxite…trở thành hệ thống báo nhân dân thật sự, tố cáo Đảng cộng sản đã cầm nhầm tên của mình quá lâu, quá trơ trẽn, đòi báo Nhân Dân hiện nay hãy lấy đúng tên của mình là «báo Cộng sản».

Ở ngoài nước, các hoạt động của phe xuống đường được đưa tin nhanh chóng, chính xác, khách quan và trung thực trong các chương trình phát thanh tiếng Việt thuộc các đài VOA, RFA (Hoa Kỳ), RFI (Pháp), BBC (Anh) cũng như được sự hưởng ứng của các mạng thông tin Việt Studies,Thời đại mới của những trí thức am hiểu thời cuộc.

Chưa bao giờ tình hình chính trị ở Việt Nam lại mang nhiều yếu tố mới mẻ như hiện nay. Các yếu tố trong nước đang ăn nhịp với các yếu tố quốc tế một cách nhịp nhàng.

Trung Quốc trước đây khi Tổng thống Barack Obama mới nhậm chức còn được coi là đối tác, là đối tượng hợp tác để cùng Hoa Kỳ chia sẻ trách nhiệm, thì nay bị chính giới Hoa Kỳ cảnh giác coi là một nguy cơ lớn cho toàn thế giới, một đối thủ nguy hiểm nhiều tham vọng cần sớm ngăn chặn, một nhân tố tiêu cực cho hòa bình, ổn định ở châu Á và toàn thế giới.

Từ đầu năm nay, cuộc thức tỉnh về tự do của cả khu vực Bắc Phi, Tây Phi, Trung Cận Đông đẩy tất cả các chế độ toàn trị không cộng sản và cộng sản - còn tồn tại ở Trung Quốc, Việt Nam, Cuba, Bắc Triều Tiên - vào thế bị động, chống đỡ, sau khi Liên Xô và các nước cộng sản Đông Âu sụp đổ.

Vận nước chuyển biến là lẽ tất nhiên. Tạo hóa biến thiên, lịch sử suy vi rồi hưng thịnh là lẽ của trời đất, của xã hội con ngưòi. Thế cùng tất biến là một quy luật tự nhiên cũng như xã hội.

Xã hội Việt Nam đang cựa mình để tự chuyển đổi lên một tầng cao mới, từ thân phận Bắc thuộc lên tư thế độc lập, từ độc đoán lên dân chủ, từ mất tự do của công dân lên xã hội công dân tư do, từ xã hội bị bịt mồm lên xã hội có tự do tư tưởng, tự do báo chí, tự do tôn giáo, từ nền nông nghiệp mà nông dân bơ vơ trên ruộng đất của ông cha mình khai phá lên nông thôn có sở hữu tư nhân chân chính với những nông trại hiện đại… đang là phác thảo tương lai trước mắt của lực lượng xuống đường chống bành trướng hôm nay.

Từ Chủ nhật đầu tiên 5-6-2011 đến Chủ nhật 24-7-2011 vừa qua đã qua 8 chủ nhật đọ sức giữa lòng yêu nước của nhân dân với chính quyền Bắc thuộc – theo cách nói của nguyên ngoại trưởng Nguyễn Cơ Thạch.

Nhìn lại, ngày Chủ nhật 24-7 vừa qua, ở thủ đô Hà Nội số người tham gia, tụ tập, hưởng ứng trước sau lên đến gần 2 ngàn. Đây là một kỷ lục, một đỉnh cao. Đáng chú ý là nét mặt trầm tĩnh, tự tin, nhiều khi rạng rỡ, với những tà áo dài duyên dáng, những nghệ sỹ kéo đàn ung dung, những bài đồng ca hùng tráng, những tiếng thét: «giặc đến nhà đàn bà phải đánh! phải đánh!» lanh lảnh, đanh thép được ghi hình, ghi âm, truyền bá rộng… là những nét khởi sắc độc đáo. Một nét mới nữa là 2 bên đường người dân mở toang cửa, vẫy chào, cùng hô khẩu hiệu với đoàn biểu tình, còn tham gia với đoàn, hay mời bà con ta uống nước, nghỉ chân…

Đáng chú ý là Chủ nhật 24-7 không còn cảnh công an tóm ngang người quẳng lên xe, 3, 4 nhân viên công an đè người biểu tình cho một kẻ đạp giày vào giữa mặt, vào ngực, vào cổ, hay «hốt» một lúc 46 người lên xe bus, với những lời thô bỉ được ghi âm, như: «tát vỡ mặt con mụ kia», «chú ý thằng già đó», «bịt mồm thằng hô khẩu hiệu». Viên đại úy Minh và viên trung tá Canh cũng lặn đâu mất. Nhiều nhà báo nước ngoài được tác nghiệp tự do, các máy quay phim chụp ảnh không bị tịch thu, ngăn cản.

Hai bên đang ráo riết chuẩn bị cho các cuộc đọ sức các ngày Chủ nhật thứ 9 và thứ 10,- ngày 31-7 và ngày 7-8, khi Quốc hội đang họp và vừa họp xong. Những Chủ nhật tháng Tám mùa thu này hứa hẹn vô cùng sôi nổi.

Vận nước bĩ rồi lại thái, đang là cảm nghĩ lạc quan có cơ sở của người Việt ở trong và ngoài nước. Lay chuyển một chế độ đã suy yếu do «hèn với giặc, ác với dân», còn bộ máy đàn áp trong tay, còn bả danh lợi trong đầu không phải là chuyện dễ dàng. Nhưng hàng ngàn trí thức tinh hoa và lương tâm dân tộc, đang thu hút được hàng triệu trái tim của quần chúng đông đảo, nhận rõ sứ mạng lịch sử của mình, được cả thế giới dân chủ cổ vũ, cũng quyết dấn đà tiến triển tới phía trước, quyết không bỏ lỡ thời cơ hiếm có này.

Mọi người quan tâm đến vận nước, theo dõi sát sao mọi biến chuyển của thời cuộc, đang sống những ngày giờ hồi hộp lý thú. Những ai có lòng yêu nước thương dân đều mong đóng góp khả năng của mình vào nhịp bước đi lên của lịch sử dân tộc với cảm nghĩ lạc quan, phấn chấn.

Bùi Tín

Ý kiến bạn đọc
27/07/201118:31:35
Khách
Theo sử cũ ghi : khi Hồ quý Ly thiết triều và hỏi quần thần về việc chống giặc minh . Đến lượt Hồ Nguyên Trừng là con trai trưởng của Hồ quý Ly , ông tâu lên nhà vua một câu nói để đời :
- Thần không sợ đánh , chỉ sợ lòng dân không theo mà thôi !
Than ôi ! Vận nước đã đến hồi nghiêng ngữa . Toàn dân bây giờ thề một lòng bảo vệ non sông . Nhưng nhà cầm quyền lại tỏ thái độ yếu hèn , há lại không đủ can đảm trước tham vọng bá quyền của một lân bang với lòng tham không đáy . Chẳng lẽ lại thua cả triều đại nhà Hồ hay sao ?
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong bài viết “Thế thời không phải thế” đăng trên Việt Báo ngày 4 tháng 4 về sau 100 ngày hành xử của tổng thống Trump (*), tôi có dự đoán rằng bên Dân Chủ sẽ giữ thế im lặng nhiều hơn lên tiếng ồn ào chống những việc làm của ông Trump và đảng Cộng Hòa vì muốn ông Trump tự sa lầy dẫn đến hậu quả đảng Cộng Hòa sẽ bị mất ghế, mất chủ quyền đa số trong lưỡng viện quốc hội quốc gia. Cho đến nay gần sáu tháng tổng thống, ông Trump vẫn tiếp tục gây hấn với thế giới và một số lớn thành phần dân chúng Mỹ và đảng đối lập vẫn giữ sự im lặng, thỉnh thoảng vài người lên tiếng một cách yếu ớt, kiểu Tôn Tẩn đối phó với Bàng Quyên.
Ngày 12/6/2025, từ văn phòng làm việc tại gia của mình ở Washington DC, ký giả, xướng ngôn viên kỳ cựu gần 28 năm của ABC News, Terry Moran loan báo đơn giản: “Có lẽ các bạn đã biết, tôi không thuộc về nơi đó nữa. Tôi sẽ ở đây, tại nền tảng Substack này. Có rất nhiều việc mà tất cả chúng ta cần phải làm trong thời gian đất nước quá nhiều vết nứt. Tôi sẽ tiếp tục tường thuật, phỏng vấn, để gửi đến các bạn sự thật, với tư cách là một nhà báo độc lập. Tôi là một ký giả độc lập.” Từ hôm đó, Terry Moran chính thức bước ra khỏi “luật chơi” của truyền thông dòng chính. Và cũng ngay ngày hôm đó, Terry Moran là danh khoản xếp thứ hạng đầu tiên (#1) về số người theo dõi (follower), số “subscriber” trả phí theo tháng và năm.
Ngày 2/7/2025 Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump thông báo ngắn gọn trên mạng xã hội Truth rằng Việt-Mỹ đã thỏa thuận để Hoa Kỳ áp thuế 20% lên hàng hóa nhập khẩu từ Việt Nam và 40% trên hàng hóa trung chuyển qua Việt Nam; ngược lại Việt Nam đánh thuế 0% vào hàng hóa mua của Mỹ...
Ngài tự nhận trọn đời ngài chỉ là một nhà sư đơn giản, nhưng sóng gió tiền định đã đưa ngài vào ngôi vị Đức Đạt Lai Lạt Ma đời thứ 14 để gánh vác chức lãnh đạo cả đạo và đời cho dân tộc Tây Tạng từ khi ngài còn thơ ấu. Ngài từ những ngày mới lớn, miệt mài tu học theo lời Đức Phật dạy về hạnh từ bi và trí tuệ, nhưng từ khi chưa đủ tuổi thành niên đã chứng kiến khắp trời khói lửa chinh chiến để tới lúc phải đào thoát, vượt nhiều rặng núi Hy Mã Lạp Sơn để xin tỵ nạn tại Ấn Độ.
Zohran Mamdani tuyên bố tranh cử thị trưởng New York vào tháng 10/2024. Khi đó, phần lớn New York vẫn không biết đến vị lập pháp tiểu bang 33 tuổi này là ai. Ngày 1/7/2025, Zohran Mamdani chính thức đánh bại cựu Thống đốc Andrew Cuomo, chiến thắng vòng bầu cử sơ bộ cuộc tranh cử thị trưởng New York vào tháng 11/2025.
Tồn tại qua hơn hai thế kỷ, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ chưa bao giờ là một cánh cửa vô tri. Mỗi nhiệm kỳ Tòa để lại một dấu ấn ảnh hưởng đến đời sống người dân. Có nhiệm kỳ, Roe v. Wade1 mất hiệu lực, tòa cắt quyền phá thai khỏi tay người phụ nữ, coi như món nợ trả về từng tiểu bang, tự lo tự liệu. Có nhiệm kỳ, cánh cửa Affirmative Action2 sập lại, đám trẻ da màu nghèo khỏi cơ hội cầu tiến. Có nhiệm kỳ, Tòa thả lỏng súng đạn, cãi vã sân trường cũng đủ gây đổ máu3. Nhưng cũng đã có những nhiệm kỳ Tòa đứng thẳng lưng, bảo vệ người dân buộc Bạch Ốc Nixon phơi ra hồ sơ mật với Pentagon Papers
Nelson Mandela (1918-2013), quán quân Giải Nobel Hòa Bình năm 1993, nhà hoạt động chống chế độ phân biệt chủng tộc bị tù 27 năm, và là vị tổng thống người da đen đầu tiên được bầu trong cuộc bầu cử dân chủ đầu tiên của nước Nam Phi vào năm 1994, đã từng nói rằng, “Giáo dục là vũ khí có sức mạnh nhất mà bạn có thể sử dụng để thay đổi thế giới.” Hơn ai hết, Nelson Mandela là người không những hiểu rõ giá trị thực sự của nền giáo dục mà còn áp dụng kiến thức đó trong việc làm thay đổi đất nước và dân tộc Nam Phi của ông. Ông đã dẫn dắt Nam Phi từ một quốc gia ngập chìm trong bóng tối của thù hận, phân hóa và lạc hậu để vươn mình lên trong ánh sáng của đoàn kết, hòa bình và phát triển.
Hoa Kỳ đã tấn công Iran. Chỉ vài ngày sau khi Tổng thống Mỹ Donald Trump gợi ý rằng có thể trì hoãn bất kỳ hành động quân sự nào của Mỹ trong nhiều tuần, ông tuyên bố vào ngày 21/6 rằng máy bay Mỹ đã tấn công ba địa điểm hạt nhân của Iran, bao gồm cả cơ sở bị chôn sâu ở Fordow. Các quan chức Iran xác nhận rằng các cuộc không kích đã diễn ra. Mặc dù ông Trump khẳng định rằng các địa điểm này đã bị "xóa sổ", nhưng vẫn chưa rõ các cuộc tấn công đã gây ra thiệt hại gì.
Jena, Louisiana – một thị trấn 4.000 dân lọt thỏm giữa rừng thông – nơi bảng hiệu đầu làng ca ngợi đội bóng nữ vô địch của bang, nhưng cách đó chỉ ba dặm, sau hàng rào kẽm gai và lời Kinh Thánh treo lủng lẳng, là Trại Giam ICE đồ sộ - do GEO Group điều hành. Nơi đây hiện giam giữ hơn 1000 người – phần lớn chưa từng bị kết tội hình sự, nhiều người chỉ là dân đang xin tị nạn hợp pháp, số còn lại chưa kịp hiểu vì sao mình bị bắt...
Tại sao Trump lại vội vàng ban hành hàng loạt sắc lệnh hành pháp và chính sách mới như vậy?AI: Có hai lý do.Đầu tiên, tổng thống vội vàng vì nếu có bất kỳ điều gì sai trái xảy ra vào đầu nhiệm kỳ, ông có thể đổ lỗi cho chính quyền trước và nhà nước (những người làm việc cho ông). Nếu để lâu, những điều sai trái sẽ là trách nhiệm của ông, và Trump không thích chịu trách nhiệm.Thứ hai, ông biết trong hai năm nữa, đảng Cộng hòa sẽ mất quyền kiểm soát Hạ viện trong cuộc bầu cử quốc hội và ông sẽ trở thành què quặt. Ông cần phải hoàn thành mọi việc ngay bây giờ. Ông muốn tập trung vào các doanh nghiệp của mình trong hai năm cuối nhiệm kỳ tổng thống,
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.