Hôm nay,  

Âu Châu.... Tới Rồi!

03/10/201500:00:00(Xem: 6469)
Những làn sóng xâm nhập Âu châu không chờ đợi người hồi giáo tới nhưng ngày nay họ đã tràn ngập một cách công khai và được luật pháp bảo vệ. Chánh phủ các nước Âu châu vẫn phải nói tiếng nói chánh thức đây là những người tỵ nạn chiến tranh! Mặc dầu có suy nghĩ họ là những người hồi giáo xâm nhập để làm đạo quân thứ năm cho tương lai hay sẽ làm khủng bố thì cũng không dám nói ra điều đó. Chẳng những không dám nói mà thật lòng chánh phủ, nhứt là chánh phủ xã hội chủ nghĩa ở Pháp, cũng không muốn nói vì áp lực lá phiếu năm 2017. Ý hệ tả phái bây giờ không còn gì khác hơn là bày tỏ “lòng thương người”.

Thực tế ai cũng thấy Libye đang sử dụng một thứ vũ khí mới mà đối phương không cách gì đở nổi “Tạo xáo trộn các nước Âu châu vùng Địa trung hải” nhằm ngăn chận Âu châu can thiệp quân sự ở Libye.

Tổ chức Nhà nước Hồi giáo vừa gởi Chánh phủ Ý một thông điệp “Nếu mấy người gởi quân tới Libye, chúng tôi sẽ gởi tới cho mấy người 500 000 người di dân tỵ nạn”.

Tổng trưởng Ngoại giáo Ý, ông Angelino Alfano, tuyên bố “Libye là ưu tiên của cộng đồng thế giới. Chúng ta sẽ phải đối phó với làn sóng người tràn ngập chưa từng có. Không để chậm một phút”.

Ý là nước đối đầu trực diện vói làn sóng hồi giáo tràn tới vì chỉ cách Libye có 350 km. Và người hồi giáo tràn vào Âu châu đang ở phía nam La –mã. Ý đang chịu áp lực nặng nề và có thể bị tấn công bất kỳ lúc nào.

Theo tin nghe được qua điện thoại của nhựt báo ý IL Messagero thì Nhà nước hồi giáo muốn sử dụng làn sóng người hồi giáo tỵ nạn như một vũ khí chiến tranh tâm lý chống Âu châu. Tàu ghe đã sẳn sàng ở duyên hải Libye để chất lên 500 000 hay cả 700 000 người chạy thẳng tới Ý, không người lái, để bắt buộc các chánh phủ phải cho ngươòi ra cứu vớt và đem vào bờ.

Năm 2011, trước khi bị lật đổ, nhà độc tài Kadhafi đã thách thức với chánh phủ các nước Tây phương “Chọn tôi hay chọn sự xáo trộn và khủng bố?”.

Ngoài ra, cũng Kadhafi đã đưa ra lời dạy cho người hồi giáo “Ta chiếm lấy Âu châu từ từ, không bằng vũ khí, mà bằng tăng cực nhanh dân số hồi giáo ở đó”.

Trước sau, người hồi giáo vẫn tìm mọi cách thôn tính Âu châu, biến Âu chấu thành Âu châu hồi giáo.

blank
Từ trái: Tháng 7-2014 vẫn còn là thánh chiến quân Hồi giáo, tháng 8-2015 xin tỵ nạn ở biên giới Macedonia

Nhìn lại Pháp một thời

Ngày nay hồi giáo có tràn tới Pháp và Âu châu cũng là trở lại nơi chốn củ một thời. Thật vậy, năm 714, lần đầu tiên người hồi giáo đã xâm chiếm nước Pháp vùng Narbonne, duyên hải phía Nam nước Pháp và nơi đây trở thành căn cứ của họ suốt 40 năm sau. Từ đây, họ tàn phá hết vùng Languedoc, tiêu diệt Nỵmes, hữu ngạn sông Rhône kéo lên tới Sens. Tức họ chiếm cứ phân nửa nước Pháp phía Nam, ngày nay, hảy còn để lại dấu ấn địa danh, trước khi bị vua nước Pháp đẩy lui, phải tháo chạy về Tây-ban-nha (Espagne). Tàn quân tập họp lại thành những băng đảng cướp bốc, bắt dân pháp thiến cho làm nô lệ, bắt phụ nữ đem về Bắc phi cho sanh đẻ hồi giáo con. Cứ như vậy, người hồi giáo đánh phá nước Pháp suốt hai thế kỷ.

Ngày nay, ở những thị xã ngoại ô Paris và những thành phố lớn, hồi giáo sống riêng rẻ theo từng tập thể với nhau. Có những nơi, cha mẹ không cho trẻ con tới trường học, không cho nói tiếng pháp.

Họ đòi nhà trương phải bỏ phần ăn thịt heo, tuy trẻ con hồi giáo có món ăn khác thay thịt heo. Hồ bơi, họ đòi dành rìêng cho phụ nữ hồi giáo ít nhứt một ngày trong tuần, … Vậy mà có không ít chánh quyền thị xã tuân hành. Cũng chỉ vì áp lực lá phiếu mà thị xã là cơ sở của bầu cử Quốc hội và Tổng thống.

Pháp chưa có được những người như Bà Thủ tướng Úc trước đây, như chánh quyền Québec ở Canada, hay cả TT Poutine về mặt ứng sử với Hồi giáo. Trong lịch sử, hồi giáo chiếm nước Pháp đã qua cách nay quá lâu nên chánh giới pháp khó nhớ lại!

Yêu sách và luật hồi giáo

Trong những đợt tràn qua Âu châu, những người hồi giáo tới Áo, đã bắt đầu yêu sách. Có 20 người tuyệt thực, với biểu ngữ, đòi hỏi chánh phủ Áo phải cấp cho họ mỗi người 2000 e mỗi tháng làm tiền túi. Còn nuôi ăn, nuôi ở, là chuyện khác. Chuyện vừa xảy ra ở thành phố Saint-Kanzian, phía Nam của Thủ đô Wien.

Báo chí Áo viết “ Cuộc khủng hoảng ở các nước hồi giáo làm bùng nổ phong trào di dân chạy qua Âu châu. Những di dân tỵ nạn mang ở họ nhiều bộ mặt, ngoài bộ mặt thất thần vì chạy trốn trên biển cả sóng gió, còn có

bộ mặt hóng hách như kẻ có quyền mà các quốc gia đón nhận họ phải phục vụ họ ”.

Ngoài biểu tình, tuyệt thực, đòi họ phải được chánh phủ cấp cho họ mỗi người 2000 e tiền túi, hôm thứ ba vừa qua, họ còn tổ chức họp báo để nhằm vận động dư luận Áo ủng hộ.

Nhưng điều quan trọng hơn là người hồi giáo, dựa theo luật pháp của chế độ dân chủ tự do, họ bắt đầu đòi hỏi theo luật hồi giáo.

Nhơn mùa lễ hội bia truyền thống của Đức, họ yêu cầu Đức hảy hủy bỏ lễ hội bia vì người hồi giáo bị cấm uống rượu. Họ không cần nhớ lại nước Đức, trong tuần qua và trước nhứt, vừa mở rộng vòng tay đón nhận di dân hồi giáo với số lượng khá lớn. Ngày mai này, khi họ tập trung đông đảo thì Âu châu sẽ thế nào? Sẽ uốn mình theo yêu sách từng bước của hồi giáo hay giử bản sắc văn hóa truyền thống?

Tên hồi giáo ở Hòa-lan, Morad Almuradi, đã tổ chức một cuộc vận động trên trang Change.org yêu cầu Hội đồng thành phố Munich hủy bỏ 16 ngày Hội bia Oktoberfest truyền thống của Đức.

Thư viết:

 " Thưa Hội đồng thành phố Munich,

Tôi viết tâm thư này để lôi kéo sự chú ý của các người về những vấn đề mà tôi và nhiều tín đồ Hồi giáo khác cảm thấy bất công.

Tôi muốn nói rằng lễ hội bia Oktoberfest là một sự phỉ báng và bài xích đạo Hồi. Chúng tôi đã cố không để tâm tới lễ hội, nhưng đã có quá nhiều những hành động mà chúng tôi cho rằng nó phi Hồi giáo như uống quá nhiều bia rượu, khỏa thân nơi công cộng, và nó ảnh hưởng đến chúng tôi.

Chúng tôi hiểu rằng Oktoberfest là lễ hội truyền thống của nước Đức, nhưng chúng tôi không thể chịu đựng được sự kiện mang tính phi Hồi giáo này, vì nó xúc phạm đến tất cả những người đạo Hồi trên thế giới.

Chúng tôi yêu cầu các người hủy bỏ lễ hội Oktoberfest ngay lập tức

Chúng tôi cũng tin rằng lễ hội Oktoberfest cũng có thể ảnh hưởng đến những đồng đạo Hồi giáo tị nạn đến từ Syria, Iraq,Afganishtan. Hủy bỏ lễ hội Oktoberfest sẽ giúp họ rất nhiều trong việc ghi nhớ những giá trị truyền thống của đạo Hồi. Cảm ơn sự quan tâm của các người.

Chân thành,

Morad Almuradi "

Lễ Hội Bia Oktoberfest 2015 bắt đầu ngày 19 / 09 và kết thúc ngày 04/ 10 là lần thứ 182 ở Thành phố Munchen, miền Nam nước Đức. Năm nào cũng vậy, Lễ Hội qui tụ hằng triệu triệu người tới từ khắp nơi trên thế giới. Người ta phải ở lều trại vì khách sạn đều hết chổ và phải đặt trước vài năm.

Lễ Hội Bia đúng là thứ mà người hồi giáo phải câm thù vì nó bao gồm đầy những thứ mà Kinh Coran cấm đoán, nguyền rủa như rượu, thịt heo, phụ nữ ngực trần, nhạc đồi trụy, thú vui vật chất, phóng túng, …

Vậy Lễ Hội Bia quả là một hiện tượng mặc nhiên chống hồi giáo nên hồi giáo không thể tha thứ được. Hôm nay, nhìn tên hồi giáo Morad Almuradi với kháng thư chỉ đáng là một trò cười nhưng đừng quên ngày mai này sẽ là một thực tế vì phong trào hồi giáo hóa Âu châu đang tiến hành dưới mọi hình thức, với mọi điều kìện và không nhân nhượng.

Thái độ ứng sử và yêu sách của người di dân hồi giáo ngày nay sẽ làm cho các nước Âu châu nhớ lại trước đây bốn mươi năm họ cũng đã từng mở rộng vòng tay nhơn đạo đón nhận những người Việt nam tỵ nạn trên những chiếc thuyền ọp ẹp, bỏ lại tất cả, chạy bán sống bán chết, trốn hiểm họa cộng sản. Nhưng chắc chắn, ở khắp nơi, người tỵ nạn cộng sản Việt nam đã không có thứ thái độ vô nghì, thiếu văn hóa như người hồi giáo ngày nay.

Ai hội nhập

Tại sao người hồi giáo có những thái độ thiếu văn hóa như vậy? Khi nói “ thiếu văn hóa ” là nói theo Tây phương và qua cái nhìn tây phương. Người hồi giáo họ chỉ ứng sử bình thường theo văn hóa tôn giáo của họ. Họ không bao giờ trở thành người tây phương. Chỉ có người tây phương muốn yên thân thì hảy ứng sử như họ, tức trở thành hồi giáo. Bởi vì về các mặt như tôn giáo, xã hội, … người hồi giáo phải sống theo đúng kinh Coran qua lời dạy của giáo sĩ của họ.

Như ở Âu châu, luật pháp cấm đa thê, tôn trọng nhơn quyền thì luật hồi giáo ( Coran) cho phép lấy chánh thức 4 vợ, còn nhiều hơn nếu có khả năng, đánh đập vợ, hành hạ vợ để dạy vợ theo ý của chồng, phải biết tùng phục chồng tuyệt đối.

Bất kỳ ở trên một nước dân chủ tự do nào không phải hồi giáo, người hồi giáo không thể vừa hồi giáo, vừa hội nhập hài hòa với xã hội đó. Dân chủ tự do là không bao giờ phù hợp với hồi giáo vì mọi người đều có quyền sống theo sự chọn lựa của mình.

Ngày nay, thảm nạn hồi giáo không chỉ ở Âu châu mà cả Huê kỳ. Những xứ sở càng dân chủ thì nơi đó sẽ là môi trường tốt cho hồi giáo tranh đầu để hồi giáo hóa.

Ứng cử viên Tổng thống Huê kỳ, ông Donald Trump, trong cuộc meeting hôm 17 tháng 9, đã phải tuyên bố một cách nghiêm trọng: “Chúng ta có một vấn đề tại đất nước này, đó là những người hồi giáo”.

Tây phương sẽ không tránh khỏi nạn hồi giáo hóa nếu những nhà chánh trị vẫn thấy thương lá phiếu hơn thương nước.

Trước đây, Việt nam mất nước chỉ vì người lãnh đạo chánh trị và quân sự lo nghĩ củng cố phe cánh cầm quyền, ít ai nặng lòng với đất nước. Dân chúng, phần lớn lo lợi dụng chiến tranh làm giàu cho mau, cũng chẳng có mấy ai nghĩ tới nước sẽ mất.

Mới thấy xưa nay, nước mất chỉ vì lòng dân không muốn giử nước, chớ không vì quân giặc mạnh.

Tội nghiệp cho nhơn loại vừa kịp thoát nạn cộng sản, nay lại phải đối diện với thảm họa hồi giáo. Riêng người Việt nam tỵ nạn cộng sản đang sống rải rác khắp nơi, nếu mai này phải chạy tỵ nạn hồi giáo, không biết sẽ đi đâu đây?

Nguyễn Thị Cỏ May

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chỉ trong vòng 465 ngày (26/04/2024-17/01/2023) đảng CSVN đã trải qua 3 cuộc khủng hoảng lãnh đạo thượng tầng chưa từng có trong lịch sử. Người duy nhất vẫn “vững như bàn thạch” là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, 80 tuổi, nhưng ai sẽ thay ông Trọng để lãnh đạo đảng, sau Đại hội toàn quốc tháng 01 năm 2026 là câu hỏi chưa có câu trả lời...
Mới đây ở Việt Nam lại bùng nổ ra một vài vụ tham nhũng khá nghiêm trọng như vụ Vạn Thịnh Phát và Việt Á. Vào đầu năm nay, Transparency International báo cáo kết quả nghiên cứu tình trạng tham nhũng tại 180 nước trên thế giới trong đó có Việt Nam. Nhân dịp này chúng ta duyệt lại tình trạng tham nhũng ở Việt Nam.
Câu nói của cố thủ tướng Việt Cộng là Võ Văn Kiệt rằng ngày 30-4 có một triệu người vui và một triệu người buồn...
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.